xuān rǎo
xuān bó
xuān tián
xuān gòu
xuān chán
xuān hōng
xuān tà
xuān áo
xuān shēng
xuān dòng
xuān huán
xuān chuán
xuān fú
xuān hōng
xuān huān
xuān jiū
xuān rǎng
xuān cǎo
xuān nào
xuān fèn
xuān kuì
xuān luàn
xuān xiāo
xuān bō
xuān zá
xuān sù
xuān bèi
xuān yán
xuān cí
xuān tà
xuān huī
xuān qiū
xuān náo
xuān téng
xuān xuān
xuān hài
xuān bàng
xuān náo
xuān rán
xuān fēn
xuān tián
xuān zhēng
xuān xiào
xuān tiān
xuān yì
xuān fèi
xuān yǐn
xuān xiào
xuān hū
xuān náo
xuān huá
xuān tóu
xuān jìng
xuān zào
xuān mà
xuān dòu
xuān jǐ
xuān huá
xuān chēn
xuān yán
xuān hè
xuān fán
xuān xiǎng
xuān ràng
xuān yú
xuān yōng
chì téng
rè téng
jué téng
zhēng téng
hǒng téng
fú téng
fēi téng
huān téng
fèi téng
tāo téng
dáo téng
pù téng
huān téng
pǎo téng
chāo téng
shēng téng
hōng téng
tī téng
fēn téng
zhì téng
pū tēng
zhí téng
bēn téng
bēn téng
qiāo téng
zhē teng
fēi téng
juàn téng
gē téng
bēng téng
diāo téng
hūn téng
xuān téng
zhī téng
měng téng
méng téng
méng téng
lóng téng
dǎo téng
qìng téng
xuàn téng
chí téng
xiān téng
qiān téng
bō téng
xiāo téng
pēn téng
qiāo téng
pèi téng
yīng téng
dǎo teng
hōng téng
chōng téng
biāo téng
guì téng
pēng téng
qiáo téng
pào téng
zhuǎn téng
bào téng
dǎo teng
bǎo téng
fǎn teng
cuān téng
qiào téng
chuī téng
kuà téng
xiāng téng
léi téng
méng téng
fǎn téng
qí téng
tú téng
líng téng
qiān téng
bò téng
xuān teng
nào teng
yún téng
zú téng
xiān téng
喧腾xuānténg
(1) 喧[.好工具]闹沸腾
英noise and excitement⒈ 喧闹沸腾。
引唐刘禹锡《聚蚊谣》:“喧腾鼓舞喜昏黑,昧者不分聪者惑。”
宋王谠《唐语林·补遗二》:“刘太真为陈少游行状,比之齐桓、晋文,时议喧腾。”
清蒲松龄《聊斋志异·崔猛》:“俄而砲发,喧腾号叫之声,震动山谷。”
郭小川《团泊洼的秋天》诗:“全世界都在喧腾,哪里没有雷霆怒吼,风云变幻!”
喧闹沸腾。 《旧唐书·田弘正传》:“时赐镇州三军赏钱一百万贯,不时至,军众諠腾以为言。”
《旧五代史·唐书·明宗纪二》:“道路之諠腾不已,諫臣之条疏颇多,罪状显彰,典刑斯举,合从极法,以塞羣情。”
吵闹沸腾。
喧xuān(形)声音大:~吵|~嚷|~扰。
腾读音:téng腾téng(1)(动)奔驰或跳跃:~空|~起。(2)(动)升到空中:升~|飞~。(3)(动)使空:~开|~地方。(4)(动)用在某些动词后表示反复:折~|翻~。(5)(动)(Ténɡ)姓。