sàn chǔ
nán chǔ
qí chǔ
liǎng chǔ
páng chǔ
qiáo chǔ
chóu chǔ
zǔ chǔ
chuàng chǔ
chuí chǔ
jǐ chǔ
tòng chǔ
qīng chu
huá chǔ
huāng chǔ
cōng chǔ
cǎn chǔ
qī chǔ
cháng chǔ
huī chǔ
chuí chǔ
zé chǔ
héng chǔ
sù chǔ
bǎng chǔ
bà chǔ
xià chǔ
shēn chǔ
jùn chǔ
shù chǔ
huān chǔ
xī chǔ
cè chǔ
jī chǔ
zhàng chǔ
tà chǔ
hán chǔ
suān chǔ
kǎo chǔ
jùn chǔ
zhāng chǔ
mán chǔ
jiǎ chǔ
chen chǔ
kǔ chǔ
běi chǔ
èr chǔ
jīng chǔ
xī chǔ
cuò chǔ
chuí chǔ
kǎo chǔ
xiàn chǔ
jiàn chǔ
cún chǔ
xīn chǔ
jiǎ chǔ
píng chǔ
sān chǔ
āi chǔ
zhēn chǔ
chuàng chǔ
jī chǔ
jí chǔ
xīn chǔ
wú chǔ
biān chǔ
bēi chǔ
shāng chǔ
jiǎ chǔ
hè chǔ
xīn chǔ
fán chǔ
péng chǔ
dào chǔ
kù chǔ
⒈ 即羊桃。野生,开紫红花,实如小桃,可食。
引《诗·桧风·隰有萇楚》:“隰有萇楚,猗儺其枝。”
南朝宋谢灵运《庐山慧远法师诔》:“粳粮虽御,独为萇楚。”
清李调元《卍斋琐录》卷三:“羊桃,即《毛诗》之萇楚也。”
杨桃的别名。参见「杨桃」条。
苌cháng(1)(名)姓。 (2)(名)苌楚(chánɡ chǔ)古书上指猕猴桃。
楚读音:chǔ楚chǔ(1)(形)〈书〉痛苦:苦~。(2)(名)牡荆;落叶灌木;开青色或紫色的穗状小花;鲜叶供药用。(3)古国名。在今湖南;湖北一带;战国七雄之一:~国。(4)姓。