zhì jié
zhì qì
zhì yán
zhì qián
zhì bǐ
zhì mèng
zhì chuān
zhì yòu
zhì ài
zhì bǎi
zhì qiū
zhì chǐ
zhì zǐ
zhì sūn
zhì shān
zhì xiù
zhì jià
zhì miǎo
zhì zhuō
zhì quǎn
zhì mèi
zhì dì
zhì ér
zhì lǜ
zhì tóng
zhì suì
zhì dié
zhì yàn
zhì qì
zhì líng
zhì ruǐ
zhì nèn
zhì lǎo
zhì gēn
shì sūn
yě sūn
kūn sūn
réng sūn
yú sūn
ěr sūn
zāng sūn
yā sūn
tiān sūn
nǚ sūn
yǔ sūn
zǔ sūn
wén sūn
tāng sūn
mù sūn
zhǒng sūn
xì sūn
nòng sūn
kūn sūn
chóng sūn
shén sūn
wén sūn
tài sūn
ér sūn
mí sūn
jiǎ sūn
fán sūn
huáng sūn
shēng sūn
sì sūn
nāo sūn
mò sūn
móu sūn
hú sūn
yìn sūn
réng sūn
rán sūn
zōng sūn
huáng sūn
niè sūn
jiā sūn
shì sūn
shù sūn
xiào sūn
dào sūn
féng sūn
yáng sūn
guī sūn
zhuān sūn
yóu sūn
lái sūn
dí sūn
xuán sūn
shì sūn
wáng sūn
tú sūn
wáng sūn
gōng sūn
chéng sūn
cóng sūn
zhǎng sūn
cáo sūn
zēng sūn
lǐ sūn
āi sūn
gōng sūn
zhū sūn
biē sūn
zǐ sūn
tóng sūn
liáng sūn
lóng sūn
bù sūn
cí sūn
yí sūn
dì sūn
lín sūn
yuán sūn
zhì sūn
tóng sūn
⒈ 亦作“穉孙”。幼孙;小孙儿。
引宋陆游《泛舟过金家埂赠卖薪王翁》诗之二:“洗脚上牀真一快,稚孙渐长解烧汤。”
宋陆游《小市莫归》诗:“爱酒行行访市酤,醉中亦有穉孙扶。”
稚(形)幼小:~气|~子。
孙读音:sūn,xùn[ sūn ]1. 儿子的儿子:孙子。孙女。
2. 跟孙子同辈的亲属:外孙。侄孙(侄儿的子女)。
3. 孙子以后的各代:曾(zēng )孙(孙子的子女)。玄孙(曾孙的子女)。子孙(儿子和孙子,泛指后代)。王孙(贵族的子孙后代)。
4. 植物再生成孳生的:孙竹(竹的枝根末端所生的竹)。
5. 姓。