cí wéi
cí xī
cí xiáng
cí mǐn
cí chǒng
cí rén
cí wǔ
cí xù
cí yǔ
cí yán
cí jiǎng
cí wū
cí yǎn
cí yǐn
cí wéi
cí dǔ
cí ǎi
cí yòu
cí guāng
cí zé
cí yòu
cí hòu
cí gōng
cí mù
cí wò
cí mìng
cí gu
cí xiào
cí háng
cí míng
cí dēng
cí huì
cí shàn
cí róu
cí shù
cí jiào
cí cí
cí liáng
cí wēn
cí mó
cí jǐng
cí gōng
cí miǎn
cí yòu
cí róng
cí zǐ
cí cè
cí yún
cí zhǐ
cí mǐn
cí huì
cí kǎi
cí xuān
cí rěn
cí mǔ
cí kǔn
cí ēn
cí lín
cí jiǎn
cí fù
cí shì
cí zhōng
cí yā
cí zhú
cí huì
cí lián
cí ràng
cí mù
cí xīn
cí yì
cí xiōng
cí shí
cí lún
cí sè
cí qīn
cí ài
cí yīn
cí gū
cí shì
cí xī
cí bēi
cí wéi
cí sūn
cí niàn
cí ài
cí jiǎng
cí xùn
cí zào
cí bǎo
cí yù
cí lèi
fán sūn
zhì sūn
mò sūn
tóng sūn
liáng sūn
sì sūn
cí sūn
shì sūn
tài sūn
shì sūn
biē sūn
āi sūn
nāo sūn
ér sūn
chóng sūn
zhǒng sūn
mù sūn
nòng sūn
réng sūn
réng sūn
yú sūn
guī sūn
yóu sūn
nǚ sūn
gōng sūn
móu sūn
cáo sūn
bù sūn
tāng sūn
mí sūn
lín sūn
tiān sūn
lóng sūn
yuán sūn
zhuān sūn
jiā sūn
zāng sūn
wén sūn
lái sūn
zēng sūn
dì sūn
xiào sūn
lǐ sūn
wáng sūn
dào sūn
kūn sūn
tú sūn
kūn sūn
shì sūn
tóng sūn
xì sūn
yìn sūn
wén sūn
gōng sūn
féng sūn
chéng sūn
zǐ sūn
huáng sūn
zōng sūn
yǔ sūn
ěr sūn
wáng sūn
dí sūn
huáng sūn
shù sūn
rán sūn
yáng sūn
cóng sūn
shēng sūn
zhū sūn
xuán sūn
zhǎng sūn
yě sūn
zǔ sūn
niè sūn
hú sūn
yí sūn
yā sūn
shén sūn
jiǎ sūn
⒈ 旧时泛指孝顺的子孙。
引《孟子·离娄上》:“暴其民甚,则身弑国亡;不甚,则身危国削,名之曰‘幽’、‘厉’,虽孝子慈孙,百世不能改也。”
清孔尚任《桃花扇·骂筵》:“那戏场粉笔,最是利害,一抹上脸,再洗不掉;虽有孝子慈孙,都不肯认做祖父的。”
慈cí(1)(形)和善慈爱:对敌人绝不能讲仁~。(2)(名)指母亲:家~。(3)姓。
孙读音:sūn,xùn[ sūn ]1. 儿子的儿子:孙子。孙女。
2. 跟孙子同辈的亲属:外孙。侄孙(侄儿的子女)。
3. 孙子以后的各代:曾(zēng )孙(孙子的子女)。玄孙(曾孙的子女)。子孙(儿子和孙子,泛指后代)。王孙(贵族的子孙后代)。
4. 植物再生成孳生的:孙竹(竹的枝根末端所生的竹)。
5. 姓。