yí wù
yí rǔ
yí dú
yí ài
yí sūn
yí chī
yí yōu
yí hèn
yí bèi
yí gù
yí qī
yí lì
yí qiān
yí shān
yí xùn
yí xiǎng
yí chǐ
yí jiàn
yí jué
yí fēng
yí hài
yí liú
yí qīng
yí huò
yí huàn
yí diàn
yí chòu
yí jiù
yí jī
yí lèi
yí xiào
yí kuì
yí chuí
yí yāng
yí fú
yí wù
yí zāi
yí móu
yí qiào
yí fàn
yí qì
yí xiū
yí luàn
yí huǐ
yí qiān
yí bàng
biē sūn
ér sūn
wáng sūn
shì sūn
cí sūn
xì sūn
dì sūn
réng sūn
tài sūn
yā sūn
wáng sūn
cáo sūn
fán sūn
tú sūn
āi sūn
yáng sūn
dí sūn
yóu sūn
tóng sūn
tiān sūn
zhū sūn
mí sūn
ěr sūn
yìn sūn
yí sūn
yě sūn
huáng sūn
kūn sūn
lǐ sūn
sì sūn
zǔ sūn
féng sūn
zōng sūn
shì sūn
wén sūn
zǐ sūn
mù sūn
dào sūn
liáng sūn
kūn sūn
gōng sūn
xuán sūn
lóng sūn
huáng sūn
zhì sūn
zāng sūn
guī sūn
bù sūn
shù sūn
réng sūn
yú sūn
jiǎ sūn
shì sūn
nǚ sūn
rán sūn
lín sūn
móu sūn
yǔ sūn
zhǎng sūn
zhuān sūn
tóng sūn
cóng sūn
lái sūn
zhǒng sūn
chéng sūn
xiào sūn
shén sūn
jiā sūn
gōng sūn
shēng sūn
chóng sūn
zēng sūn
tāng sūn
yuán sūn
hú sūn
niè sūn
mò sūn
nāo sūn
nòng sūn
wén sūn
⒈ 后以“貽孙”指留传给子孙后代。
引《书·五子之歌》:“有典有则,貽厥子孙。”
孔传:“貽,遗也。言仁及后世。”
明孙仁孺《东郭记·而独于富贵之中有私垄断焉》:“笑墦间早不留贤俊,却垄上偏来混主人,这盗跖东陵怎相逊,尔自轻身,吾非太峻,俺呵,垄断上翼貽孙索吏隐。”
贻yí(1)(动)〈书〉赠送:~赠|馈~。(2)(动)〈书〉遗留:~害|~患。
孙读音:sūn,xùn[ sūn ]1. 儿子的儿子:孙子。孙女。
2. 跟孙子同辈的亲属:外孙。侄孙(侄儿的子女)。
3. 孙子以后的各代:曾(zēng )孙(孙子的子女)。玄孙(曾孙的子女)。子孙(儿子和孙子,泛指后代)。王孙(贵族的子孙后代)。
4. 植物再生成孳生的:孙竹(竹的枝根末端所生的竹)。
5. 姓。