系风


系风的组词


系踵

xì zhǒng

系绊

xì bàn

系籍

xì jí

系意

xì yì

系带

jì dài

系束

xì shù

系匏

xì páo

系縻

xì mí

系缆

xì lǎn

系亲

xì qīn

系嘛

xì ma

系获

xì huò

系統

xì tǒng

系囚

xì qiú

系考

xì kǎo

系风

xì fēng

系路

xì lù

系属

xì shǔ

系留

xì liú

系弥

xì mí

系杆

xì gǎn

系孙

xì sūn

系羁

xì jī

系讬

xì tuō

系梁

xì liáng

系挛

xì luán

系恋

xì liàn

系劾

xì hé

系爪

xì zhǎo

系笞

xì chī

系着

xì zhe

系船

xì chuán

系谍

xì dié

系録

xì lù

系词

xì cí

系戾

xì lì

系滞

xì zhì

系吝

xì lìn

系列

xì liè

系书

xì shū

系心

xì xīn

系泊

jì bó

系道

xì dào

系念

xì niàn

系绳

jì shéng

系怀

xì huái

系命

xì mìng

系流

xì liú

系趾

xì zhǐ

系迷

xì mí

系是

xì shì

系住

jì zhù

系臂

xì bì

系述

xì shù

系情

xì qíng

系琐

xì suǒ

系絫

xì lěi

系谱

xì pǔ

系足

xì zú

系马

xì mǎ

系虏

xì lǔ

系缚

xì fù

系璲

xì suì

系絷

xì zhí

系名

xì míng

系仰

xì yǎng

系治

xì zhì

系绁

xì xiè

系胄

xì zhòu

系数

xì shù

系统

xì tǒng

系表

xì biǎo

系家

xì jiā

系组

xì zǔ

系累

xì léi

系络

xì luò

系絏

jì xiè

系缧

xì léi

系望

xì wàng

系颈

xì jǐng

系族

xì zú

系连

xì lián

系舟

xì zhōu

系进

xì jìn


左风

zuǒ fēng

馋风

chán fēng

谨风

jǐn fēng

汤风

tāng fēng

偷风

tōu fēng

憎风

zēng fēng

送风

sòng fēng

跑风

pǎo fēng

盐风

yán fēng

薰风

xūn fēng

遡风

sù fēng

观风

guān fēng

斤风

jīn fēng

熛风

biāo fēng

祥风

xiáng fēng

提风

tí fēng

暴风

bào fēng

逞风

chěng fēng

探风

tàn fēng

丕风

pī fēng

吹风

chuī fēng

士风

shì fēng

心风

xīn fēng

长风

zhǎng fēng

飓风

jù fēng

抱风

bào fēng

抢风

qiāng fēng

沙风

shā fēng

诒风

yí fēng

戗风

qiāng fēng

排风

pái fēng

鹏风

péng fēng

淫风

yín fēng

豳风

bīn fēng

同风

tóng fēng

随风

suí fēng

逆风

nì fēng

末风

mò fēng

霉风

méi fēng

乘风

chéng fēng

热风

rè fēng

恩风

ēn fēng

森风

sēn fēng

湿风

shī fēng

害风

hài fēng

倾风

qīng fēng

临风

lín fēng

驶风

shǐ fēng

盲风

máng fēng

爽风

shuǎng fēng

寒风

hán fēng

刁风

diāo fēng

英风

yīng fēng

徂风

cú fēng

腊风

là fēng

避风

bì fēng

重风

zhòng fēng

把风

bǎ fēng

鼻风

bí fēng

搧风

shān fēng

男风

nán fēng

肠风

cháng fēng

雁风

yàn fēng

路风

lù fēng

炎风

yán fēng

捕风

bǔ fēng

温风

wēn fēng

反风

fǎn fēng

乡风

xiāng fēng

恒风

héng fēng

微风

wēi fēng

律风

lǜ fēng

走风

zǒu fēng

阊风

chāng fēng

苹风

píng fēng

移风

yí fēng

谷风

gǔ fēng

韩风

hán fēng

颓风

tuí fēng

驱风

qū fēng

严风

yán fēng

暖风

nuǎn fēng

劫风

jié fēng

颠风

diān fēng

歪风

wāi fēng

遗风

yí fēng

清风

qīng fēng

变风

biàn fēng

御风

yù fēng

旋风

xuàn fēng

洋风

yáng fēng

鸿风

hóng fēng

俊风

jùn fēng

省风

shěng fēng

溯风

sù fēng

枯风

kū fēng

游风

yóu fēng

门风

mén fēng

喉风

hóu fēng

光风

guāng fēng

鲜风

xiān fēng

追风

zhuī fēng

食风

shí fēng

劲风

jìng fēng

驰风

chí fēng

人风

rén fēng

青风

qīng fēng

民风

mín fēng

顺风

shùn fēng

腥风

xīng fēng

从风

cóng fēng

冻风

dòng fēng

强风

qiáng fēng

干风

gān fēng

细风

xì fēng

开风

kāi fēng

遐风

xiá fēng

冷风

lěng fēng

家风

jiā fēng

霾风

mái fēng

幈风

píng fēng

沓风

tà fēng

恺风

kǎi fēng

雪风

xuě fēng

靡风

mí fēng

吸风

xī fēng

依风

yī fēng

撮风

cuō fēng

焚风

fén fēng

躲风

duǒ fēng

阳风

yáng fēng

冽风

liè fēng

争风

zhēng fēng

晨风

chén fēng

使风

shǐ fēng

台风

tái fēng

南风

nán fēng

考风

kǎo fēng

作风

zuò fēng

浇风

jiāo fēng

凶风

xiōng fēng

流风

liú fēng

淩风

líng fēng

德风

dé fēng

柔风

róu fēng

麻风

má fēng

花风

huā fēng

闻风

wén fēng

定风

dìng fēng

文风

wén fēng

祭风

jì fēng

癜风

diàn fēng

蜃风

shèn fēng

系风

xì fēng

候风

hòu fēng

凯风

kǎi fēng

雄风

xióng fēng

暄风

xuān fēng

黄风

huáng fēng

辉风

huī fēng

昌风

chāng fēng

厉风

lì fēng

语风

yǔ fēng

诗风

shī fēng

和风

hé fēng

云风

yún fēng

装风

zhuāng fēng

趁风

chèn fēng

聆风

líng fēng

趋风

qū fēng

口风

kǒu fēng

晞风

xī fēng

阵风

zhèn fēng

扬风

yáng fēng

捆风

kǔn fēng

迵风

dòng fēng

斗风

dòu fēng

感风

gǎn fēng

隙风

xì fēng

时风

shí fēng

迅风

xùn fēng

偏风

piān fēng

高风

gāo fēng

国风

guó fēng

放风

fàng fēng

祖风

zǔ fēng

油风

yóu fēng

陆风

lù fēng

察风

chá fēng

飔风

sī fēng

嘲风

cháo fēng

华风

huá fēng

王风

wáng fēng

诈风

zhà fēng

防风

fáng fēng

钦风

qīn fēng

贼风

zéi fēng

梅风

méi fēng

幼风

yòu fēng

轻风

qīng fēng

画风

huà fēng

会风

huì fēng

謿风

cháo fēng

儒风

rú fēng

狂风

kuáng fēng

疠风

lì fēng

巽风

xùn fēng

餐风

cān fēng

愈风

yù fēng

无风

wú fēng

成风

chéng fēng

纠风

jiū fēng

先风

xiān fēng

土风

tǔ fēng

嫩风

nèn fēng

条风

tiáo fēng

惊风

jīng fēng

软风

ruǎn fēng

向风

xiàng fēng

革风

gé fēng

调风

tiáo fēng

大风

dà fēng

春风

chūn fēng

霜风

shuāng fēng

见风

jiàn fēng

鞴风

bèi fēng

迎风

yíng fēng

惠风

huì fēng

箕风

jī fēng

通风

tōng fēng

欧风

ōu fēng

守风

shǒu fēng

灵风

líng fēng

韶风

sháo fēng

张风

zhāng fēng

五风

wǔ fēng

三风

sān fēng

了风

le fēng

尖风

jiān fēng

眇风

miǎo fēng

飞风

fēi fēng

楚风

chǔ fēng

露风

lòu fēng

攒风

zǎn fēng

别风

bié fēng

扯风

chě fēng

胡风

hú fēng

漏风

lòu fēng

贾风

jiǎ fēng

手风

shǒu fēng

倒风

dào fēng

眼风

yǎn fēng

邠风

bīn fēng

鼓风

gǔ fēng

顶风

dǐng fēng

采风

cǎi fēng

荡风

dàng fēng

捽风

zuó fēng

八风

bā fēng

糖风

táng fēng

古风

gǔ fēng

弊风

bì fēng

筠风

yún fēng

魔风

mó fēng

看风

kàn fēng

耳风

ěr feng

驭风

yù fēng

阴风

yīn fēng

蕙风

huì fēng

冲风

chōng fēng

豪风

háo fēng

撒风

sā fēng

积风

jī fēng

醇风

chún fēng

凭风

píng fēng

飂风

liù fēng

樵风

qiáo fēng

杀风

shā fēng

上风

shàng fēng

仁风

rén fēng

道风

dào fēng

雌风

cí fēng

传风

chuán fēng

中风

zhòng fēng

迁风

qiān fēng

常风

cháng fēng

屏风

píng fēng

抖风

dǒu fēng

招风

zhāo fēng

瞭风

liǎo fēng

泠风

líng fēng

菄风

dōng fēng

义风

yì fēng

煖风

nuǎn fēng

旁风

páng fēng

纯风

chún fēng

啸风

xiào fēng

可风

kě fēng

箭风

jiàn fēng

赌风

dǔ fēng

上一组词:风景
下一组词:系词

更多系的组词

系风的意思


词语解释:

1.比喻不能实现之事。 2.比喻无根据。

引证解释:

⒈ 缚住风。比喻虚幻之事。

引唐杜淹《召拜御史大夫赠袁天纲》诗:“繫风终不得,脱屣欲安如?”
1. 比喻不能实现之事。 《北齐书·文苑传·樊逊》:“皆是凭虚之説,海枣之谈,求之如係风,学之如捕影。”

⒉ 比喻无根据。

引唐李德裕《仁圣文武至神大孝皇帝真容赞序》:“岂眩夫係风之言,奇彼淖冰之术,从偓佺之所珍,遗尧舜之令名也哉。”

网络解释:

系风

系风是一个汉语词语,读音是xì fēng,缚住风。比喻虚幻之事。 比喻不能实现之事,也比喻无根据。
更多风的组词

系风详细解释


读音:xì,jì[ xì ]

1. 有联属关系的:系统。系列。系数。水系。世系。

2. 高等学校中按学科分的教学单位:中文系。化学系。

3. 关联:干系。关系。

4. 联结,栓:系缚。系绊。系马。维系。名誉所系。

5. 牵挂:系恋。系念。

6. 是:确系实情。

7. 把人或东西捆住上提或向下送:从井下把土系上来。

8. 某些学科中分类的名称:汉藏(zàng )语系。寒武系(地质学名词)。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025