德风


德风的组词


德泽

dé zé

德艺

dé yì

德润

dé rùn

德宿

dé sù

德操

dé cāo

德宪

dé xiàn

德煇

dé huī

德茂

dé mào

德器

dé qì

德体

dé tǐ

德化

dé huà

德让

dé ràng

德威

dé wēi

德类

dé lèi

德举

dé jǔ

德懋

dé mào

德望

dé wàng

德信

dé xìn

德绥

dé suí

德言

dé yán

德云

dé yún

德教

dé jiào

德声

dé shēng

德辉

dé huī

德誉

dé yù

德寿

dé shòu

德道

dé dào

德功

dé gōng

德表

dé biǎo

德士

dé shì

德履

dé lǚ

德刑

dé xíng

德惠

dé huì

德法

dé fǎ

德赐

dé cì

德礼

dé lǐ

德几

dé jǐ

德棍

dé gùn

德佑

dé yòu

德业

dé yè

德基

dé jī

德祚

dé zuò

德海

dé hǎi

德庇

dé bì

德精

dé jīng

德本

dé běn

德称

dé chēng

德庸

dé yōng

德碑

dé bēi

德容

dé róng

德厚

dé hòu

德能

dé néng

德华

dé huá

德友

dé yǒu

德育

dé yù

德便

dé biàn

德度

dé dù

德经

dé jīng

德问

dé wèn

德选

dé xuǎn

德慧

dé huì

德水

dé shuǐ

德全

dé quán

德况

dé kuàng

德守

dé shǒu

德意

dé yì

德门

dé mén

德风

dé fēng

德輶

dé yóu

德邻

dé lín

德量

dé liàng

德行

dé xíng

德人

dé rén

德音

dé yīn

德宇

dé yǔ

德齿

dé chǐ

德薄

dé bó

德隅

dé yú

德曜

dé yào

德星

dé xīng

德善

dé shàn

德义

dé yì

德运

dé yùn

德素

dé sù

德范

dé fàn

德配

dé pèi

德语

dé yǔ

德馨

dé xīn

德号

dé hào

德耀

dé yào

德柄

dé bǐng

德牧

dé mù

德车

dé chē

德施

dé shī

德性

dé xing

德元

dé yuán

德藩

dé fān

德政

dé zhèng

德色

dé sè

德句

dé jù

德心

dé xīn

德念

dé niàn

德令

dé lìng

德机

dé jī

德虐

dé nüè


东风

dōng fēng

香风

xiāng fēng

信风

xìn fēng

撩风

liáo fēng

诈风

zhà fēng

台风

tái fēng

凌风

líng fēng

驶风

shǐ fēng

汤风

tāng fēng

从风

cóng fēng

凭风

píng fēng

系风

xì fēng

颿风

fān fēng

柔风

róu fēng

汉风

hàn fēng

心风

xīn fēng

分风

fèn fēng

悲风

bēi fēng

淩风

líng fēng

偃风

yǎn fēng

倒风

dào fēng

时风

shí fēng

省风

shěng fēng

节风

jié fēng

露风

lòu fēng

斜风

xié fēng

抖风

dǒu fēng

殊风

shū fēng

陵风

líng fēng

纠风

jiū fēng

行风

xíng fēng

南风

nán fēng

土风

tǔ fēng

酸风

suān fēng

还风

hái fēng

晞风

xī fēng

球风

qiú fēng

胡风

hú fēng

探风

tàn fēng

临风

lín fēng

周风

zhōu fēng

山风

shān fēng

男风

nán fēng

顔风

yán fēng

朔风

shuò fēng

鼓风

gǔ fēng

道风

dào fēng

疾风

jí fēng

鞴风

bèi fēng

雷风

léi fēng

过风

guò fēng

泼风

pō fēng

春风

chūn fēng

谨风

jǐn fēng

恺风

kǎi fēng

赤风

chì fēng

向风

xiàng fēng

火风

huǒ fēng

众风

zhòng fēng

驰风

chí fēng

屏风

píng fēng

冷风

lěng fēng

霜风

shuāng fēng

候风

hòu fēng

寒风

hán fēng

神风

shén fēng

祛风

qū fēng

遐风

xiá fēng

温风

wēn fēng

当风

dāng fēng

逞风

chěng fēng

趣风

qù fēng

黑风

hēi fēng

欧风

ōu fēng

守风

shǒu fēng

鸿风

hóng fēng

争风

zhēng fēng

承风

chéng fēng

辉风

huī fēng

义风

yì fēng

干风

gān fēng

流风

liú fēng

郑风

zhèng fēng

暗风

àn fēng

列风

liè fēng

采风

cǎi fēng

军风

jūn fēng

景风

jǐng fēng

雌风

cí fēng

凄风

qī fēng

偷风

tōu fēng

摇风

yáo fēng

皇风

huáng fēng

巽风

xùn fēng

起风

qǐ fēng

同风

tóng fēng

恒风

héng fēng

头风

tóu fēng

遡风

sù fēng

森风

sēn fēng

把风

bǎ fēng

撒风

sā fēng

樵风

qiáo fēng

麻风

má fēng

梅风

méi fēng

阵风

zhèn fēng

回风

huí fēng

拜风

bài fēng

讹风

é fēng

沙风

shā fēng

九风

jiǔ fēng

馋风

chán fēng

盐风

yán fēng

躲风

duǒ fēng

盗风

dào fēng

顺风

shùn fēng

冲风

chōng fēng

花风

huā fēng

谷风

gǔ fēng

抟风

tuán fēng

媮风

tōu fēng

恩风

ēn fēng

愈风

yù fēng

飔风

sī fēng

陆风

lù fēng

跌风

diē fēng

相风

xiāng fēng

美风

měi fēng

漏风

lòu fēng

敝风

bì fēng

俊风

jùn fēng

豳风

bīn fēng

孤风

gū fēng

脐风

qí fēng

中风

zhòng fēng

醺风

xūn fēng

托风

tuō fēng

便风

biàn fēng

别风

bié fēng

焚风

fén fēng

知风

zhī fēng

世风

shì fēng

赌风

dǔ fēng

徽风

huī fēng

随风

suí fēng

扇风

shān fēng

飓风

jù fēng

旁风

páng fēng

廉风

lián fēng

曙风

shǔ fēng

可风

kě fēng

定风

dìng fēng

蜃风

shèn fēng

鲜风

xiān fēng

冽风

liè fēng

癞风

lài fēng

鷐风

chén fēng

移风

yí fēng

真风

zhēn fēng

箭风

jiàn fēng

害风

hài fēng

熛风

biāo fēng

怀风

huái fēng

聆风

líng fēng

通风

tōng fēng

热风

rè fēng

贞风

zhēn fēng

冻风

dòng fēng

尖风

jiān fēng

左风

zuǒ fēng

侈风

chǐ fēng

戗风

qiāng fēng

徂风

cú fēng

祖风

zǔ fēng

惊风

jīng fēng

王风

wáng fēng

仙风

xiān fēng

疠风

lì fēng

淫风

yín fēng

走风

zǒu fēng

金风

jīn fēng

杨风

yáng fēng

巡风

xún fēng

文风

wén fēng

协风

xié fēng

油风

yóu fēng

放风

fàng fēng

腥风

xīng fēng

祭风

jì fēng

厉风

lì fēng

含风

hán fēng

纯风

chún fēng

天风

tiān fēng

摔风

shuāi fēng

趁风

chèn fēng

作风

zuò fēng

趋风

qū fēng

语风

yǔ fēng

新风

xīn fēng

飂风

liù fēng

肃风

sù fēng

人风

rén fēng

啸风

xiào fēng

先风

xiān fēng

贾风

jiǎ fēng

邠风

bīn fēng

颓风

tuí fēng

囊风

náng fēng

祥风

xiáng fēng

雁风

yàn fēng

迟风

chí fēng

糖风

táng fēng

长风

zhǎng fēng

软风

ruǎn fēng

古风

gǔ fēng

云风

yún fēng

上风

shàng fēng

凉风

liáng fēng

善风

shàn fēng

煖风

nuǎn fēng

肠风

cháng fēng

爽风

shuǎng fēng

革风

gé fēng

飘风

piāo fēng

重风

zhòng fēng

正风

zhèng fēng

了风

le fēng

吸风

xī fēng

腊风

là fēng

盲风

máng fēng

喝风

hē fēng

英风

yīng fēng

宣风

xuān fēng

见风

jiàn fēng

结风

jié fēng

清风

qīng fēng

伤风

shāng fēng

讬风

tuō fēng

传风

chuán fēng

阴风

yīn fēng

戕风

qiāng fēng

昌风

chāng fēng

积风

jī fēng

整风

zhěng fēng

乱风

luàn fēng

霾风

mái fēng

箕风

jī fēng

酒风

jiǔ fēng

弊风

bì fēng

下风

xià fēng

迷风

mí fēng

飞风

fēi fēng

刚风

gāng fēng

乐风

lè fēng

偏风

piān fēng

肝风

gān fēng

提风

tí fēng

诒风

yí fēng

乘风

chéng fēng

幼风

yòu fēng

生风

shēng fēng

抢风

qiāng fēng

痴风

chī fēng

北风

běi fēng

闻风

wén fēng

隙风

xì fēng

武风

wǔ fēng

撮风

cuō fēng

暴风

bào fēng

诗风

shī fēng

猋风

biāo fēng

鹏风

péng fēng

烈风

liè fēng

恶风

è fēng

柳风

liǔ fēng

晨风

chén fēng

泽风

zé fēng

丽风

lì fēng

阳风

yáng fēng

阊风

chāng fēng

条风

tiáo fēng

冬风

dōng fēng

洋风

yáng fēng

仁风

rén fēng

謿风

cháo fēng

化风

huà fēng

荡风

dàng fēng

追风

zhuī fēng

遭风

zāo fēng

孽风

niè fēng

鼻风

bí fēng

贼风

zéi fēng

魔风

mó fēng

巨风

jù fēng

反风

fǎn fēng

西风

xī fēng

光风

guāng fēng

暄风

xuān fēng

竹风

zhú fēng

岚风

lán fēng

上一组词:古学
下一组词:恶德

更多德的组词

德风的意思


词语解释:

君子[.好工具]为政之德为德风。

引证解释:

⒈ 后因称君子为政之德为德风。

引《论语·颜渊》:“君子之德风,小人之德草。草上之风,必偃。”
邢昺疏:“在上君子,为政之德若风;在下小人,从化之德如草。”
唐宋璟《奉和圣制送张说巡边》诗:“德风边草偃,胜气朔云平。”

国语词典:

语出《论语.颜渊》:「君子之德风,小人之德草,草上之风必偃。」以政教为风。

网络解释:

德风

(1622~?)明末清初临济宗僧。
更多风的组词

德风详细解释


读音:dé

德dé(1)(名)好的品行:美~。(2)(名)恩惠、好处:感恩戴~。(3)(名)姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025