焚风


焚风的组词


焚灼

fén zhuó

焚靡

fén mí

焚决

fén jué

焚掷

fén zhì

焚剽

fén piāo

焚牧

fén mù

焚盥

fén guàn

焚研

fén yán

焚炀

fén yáng

焚池

fén chí

焚膏

fén gāo

焚掠

fén lüè

焚诵

fén sòng

焚林

fén lín

焚砚

fén yàn

焚荐

fén jiàn

焚弃

fén qì

焚烁

fén shuò

焚裘

fén qiú

焚榇

fén chèn

焚芝

fén zhī

焚轨

fén guǐ

焚顶

fén dǐng

焚山

fén shān

焚毁

fén huǐ

焚冲

fén chōng

焚溺

fén nì

焚劫

fén jié

焚和

fén hé

焚轮

fén lún

焚舟

fén zhōu

焚券

fén quàn

焚鱼

fén yú

焚灭

fén miè

焚巫

fén wū

焚风

fén fēng

焚铄

fén shuò

焚煞

fén shà

焚修

fén xiū

焚销

fén xiāo

焚骨

fén gǔ

焚削

fén xuē

焚躬

fén gōng

焚笔

fén bǐ

焚枯

fén kū

焚化

fén huà

焚椒

fén jiāo

焚煎

fén jiān

焚帛

fén bó

焚燎

fén liáo

焚石

fén shí

焚炙

fén zhì

焚坑

fén kēng

焚如

fén rú

焚污

fén wū

焚躯

fén qū

焚屠

fén tú

焚轶

fén yì

焚骸

fén hái

焚黄

fén huáng

焚草

fén cǎo

焚烬

fén jìn

焚尪

fén wāng

焚稿

fén gǎo

焚书

fén shū

焚祷

fén dǎo

焚薙

fén tì

焚焮

fén xìn

焚尸

fén shī

焚爇

fén ruò

焚死

fén sǐ

焚香

fén xiāng

焚次

fén cì

焚燔

fén fán

焚除

fén chú

焚谷

fén gǔ

焚烧

fén shāo

焚荡

fén dàng

焚逸

fén yì

焚瘗

fén yì

焚身

fén shēn

焚裂

fén liè

焚阬

fén kēng

焚柴

fén chái

焚杅

fén yú


列风

liè fēng

摇风

yáo fēng

醇风

chún fēng

憎风

zēng fēng

晓风

xiǎo fēng

蓼风

liǎo fēng

乱风

luàn fēng

幽风

yōu fēng

学风

xué fēng

被风

bèi fēng

迅风

xùn fēng

重风

zhòng fēng

凯风

kǎi fēng

戗风

qiāng fēng

颽风

kǎi fēng

杨风

yáng fēng

可风

kě fēng

背风

bèi fēng

鹏风

péng fēng

酒风

jiǔ fēng

凄风

qī fēng

长风

zhǎng fēng

恒风

héng fēng

终风

zhōng fēng

颓风

tuí fēng

仁风

rén fēng

招风

zhāo fēng

杀风

shā fēng

飘风

piāo fēng

火风

huǒ fēng

熟风

shú fēng

流风

liú fēng

男风

nán fēng

观风

guān fēng

昌风

chāng fēng

病风

bìng fēng

鸿风

hóng fēng

古风

gǔ fēng

蹑风

niè fēng

炎风

yán fēng

泠风

líng fēng

先风

xiān fēng

鍊风

liàn fēng

暴风

bào fēng

幈风

píng fēng

律风

lǜ fēng

灵风

líng fēng

柔风

róu fēng

啸风

xiào fēng

阳风

yáng fēng

雪风

xuě fēng

侈风

chǐ fēng

枯风

kū fēng

偷风

tōu fēng

传风

chuán fēng

乾风

qián fēng

煖风

nuǎn fēng

郑风

zhèng fēng

俊风

jùn fēng

冻风

dòng fēng

偏风

piān fēng

尖风

jiān fēng

颠风

diān fēng

党风

dǎng fēng

鲜风

xiān fēng

迵风

dòng fēng

雌风

cí fēng

脐风

qí fēng

从风

cóng fēng

帆风

fān fēng

惊风

jīng fēng

定风

dìng fēng

汤风

tāng fēng

淩风

líng fēng

时风

shí fēng

当风

dāng fēng

赌风

dǔ fēng

趁风

chèn fēng

隙风

xì fēng

耳风

ěr feng

喉风

hóu fēng

飔风

sī fēng

遭风

zāo fēng

阆风

láng fēng

韶风

sháo fēng

噫风

yī fēng

寒风

hán fēng

士风

shì fēng

世风

shì fēng

信风

xìn fēng

露风

lòu fēng

王风

wáng fēng

排风

pái fēng

抱风

bào fēng

贻风

yí fēng

肃风

sù fēng

黑风

hēi fēng

讬风

tuō fēng

滔风

tāo fēng

攒风

zǎn fēng

阊风

chāng fēng

赤风

chì fēng

托风

tuō fēng

革风

gé fēng

迁风

qiān fēng

祭风

jì fēng

便风

biàn fēng

宣风

xuān fēng

撒风

sā fēng

焚风

fén fēng

糖风

táng fēng

防风

fáng fēng

花风

huā fēng

徽风

huī fēng

整风

zhěng fēng

争风

zhēng fēng

系风

xì fēng

别风

bié fēng

跌风

diē fēng

皇风

huáng fēng

冷风

lěng fēng

采风

cǎi fēng

扬风

yáng fēng

贼风

zéi fēng

谈风

tán fēng

凉风

liáng fēng

犯风

fàn fēng

狂风

kuáng fēng

孤风

gū fēng

顔风

yán fēng

浇风

jiāo fēng

腥风

xīng fēng

驱风

qū fēng

谨风

jǐn fēng

飙风

biāo fēng

曙风

shǔ fēng

轻风

qīng fēng

化风

huà fēng

疠风

lì fēng

无风

wú fēng

湿风

shī fēng

临风

lín fēng

丽风

lì fēng

众风

zhòng fēng

把风

bǎ fēng

威风

wēi fēng

趣风

qù fēng

门风

mén fēng

随风

suí fēng

接风

jiē fēng

囊风

náng fēng

纠风

jiū fēng

抢风

qiāng fēng

偃风

yǎn fēng

芳风

fāng fēng

罡风

gāng fēng

东风

dōng fēng

轮风

lún fēng

国风

guó fēng

知风

zhī fēng

刮风

guā fēng

菄风

dōng fēng

阴风

yīn fēng

成风

chéng fēng

吹风

chuī fēng

楚风

chǔ fēng

恶风

è fēng

迎风

yíng fēng

漏风

lòu fēng

人风

rén fēng

还风

hái fēng

箭风

jiàn fēng

瘫风

tān fēng

眼风

yǎn fēng

台风

tái fēng

语风

yǔ fēng

下风

xià fēng

闻风

wén fēng

行风

xíng fēng

抖风

dǒu fēng

欧风

ōu fēng

辉风

huī fēng

披风

pī fēng

痉风

jìng fēng

麦风

mài fēng

肝风

gān fēng

海风

hǎi fēng

飞风

fēi fēng

协风

xié fēng

驶风

shǐ fēng

见风

jiàn fēng

沙风

shā fēng

推风

tuī fēng

飓风

jù fēng

疾风

jí fēng

韩风

hán fēng

培风

péi fēng

承风

chéng fēng

暄风

xuān fēng

张风

zhāng fēng

斗风

dòu fēng

祖风

zǔ fēng

反风

fǎn fēng

箕风

jī fēng

油风

yóu fēng

徂风

cú fēng

贞风

zhēn fēng

痴风

chī fēng

弊风

bì fēng

纯风

chún fēng

候风

hòu fēng

敝风

bì fēng

猋风

biāo fēng

末风

mò fēng

陵风

líng fēng

哀风

āi fēng

凌风

líng fēng

赑风

bì fēng

爽风

shuǎng fēng

旁风

páng fēng

儒风

rú fēng

聆风

líng fēng

捆风

kǔn fēng

巨风

jù fēng

微风

wēi fēng

害风

hài fēng

出风

chū fēng

厉风

lì fēng

逆风

nì fēng

歪风

wāi fēng

诈风

zhà fēng

回风

huí fēng

嘲风

cháo fēng

驰风

chí fēng

南风

nán fēng

喝风

hē fēng

斜风

xié fēng

鷐风

chén fēng

筠风

yún fēng

讹风

é fēng

手风

shǒu fēng

新风

xīn fēng

常风

cháng fēng

云风

yún fēng

感风

gǎn fēng

屏风

píng fēng

强风

qiáng fēng

相风

xiāng fēng

嘶风

sī fēng

闺风

guī fēng

清风

qīng fēng

真风

zhēn fēng

乘风

chéng fēng

扶风

fú fēng

冲风

chōng fēng

松风

sōng fēng

悲风

bēi fēng

搧风

shān fēng

捕风

bǔ fēng

陋风

lòu fēng

刁风

diāo fēng

邙风

máng fēng

腊风

là fēng

西风

xī fēng

雷风

léi fēng

走风

zǒu fēng

会风

huì fēng

泽风

zé fēng

森风

sēn fēng

上风

shàng fēng

口风

kǒu fēng

通风

tōng fēng

顺风

shùn fēng

积风

jī fēng

樵风

qiáo fēng

画风

huà fēng

周风

zhōu fēng

光风

guāng fēng

景风

jǐng fēng

歌风

gē fēng

凶风

xiōng fēng

躲风

duǒ fēng

扇风

shān fēng

师风

shī fēng

牌风

pái fēng

趋风

qū fēng

魔风

mó fēng

顶风

dǐng fēng

变风

biàn fēng

醺风

xūn fēng

三风

sān fēng

竹风

zhú fēng

英风

yīng fēng

神风

shén fēng

秋风

qiū fēng

了风

le fēng

柳风

liǔ fēng

中风

zhòng fēng

胡风

hú fēng

烈风

liè fēng

上一组词:厩焚
下一组词:焚靡

更多焚的组词

焚风的意思


词语解释:

气流沿山坡下降而形成的热而干的风。多焚风的地区,空气平常比较干燥,容易发生森林火灾。

引证解释:

⒈ 气流沿山坡下降而形成的热而干的风。多焚风的地区,平常空气比较干燥,容易发生森林火灾。

国语词典:

一种在山脉背风面暖而干燥的风。成因是由于空气在迎风面因上升降雨后,沿山坡下降绝热压缩所造成的,几乎为所有山岳地区普遍的特性。

网络解释:

焚风 (气象名词)

焚风(Foehn)是由于空气作绝热下沉运动时,因温度升高湿度降低而形成的一种干热风。焚风常出现在山脉背风坡,由山地引发的一种局部范围内的空气运动形式——过山气流在背风坡下沉而变得干热的一种地方性风。在高压区,空气下沉也可产生焚风。
更多风的组词

焚风详细解释


读音:fén

焚fén(动)烧:~毁|~烧。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025