梅风


梅风的组词


梅杖

méi zhàng

梅里

méi lǐ

梅圃

méi pǔ

梅丸

méi wán

梅香

méi xiāng

梅轩

méi xuān

梅飇

méi biāo

梅禄

méi lù

梅槐

méi huái

梅汁

méi zhī

梅苏

méi sū

梅气

méi qì

梅岭

méi lǐng

梅妍

méi yán

梅脸

méi liǎn

梅汤

méi tāng

梅额

méi é

梅片

méi piàn

梅籔

méi sǒu

梅山

méi shān

梅风

méi fēng

梅心

méi xīn

梅兄

méi xiōng

梅词

méi cí

梅姑

méi gū

梅坞

méi wù

梅毒

méi dú

梅浆

méi jiāng

梅蕊

méi ruǐ

梅録

méi lù

梅屏

méi píng

梅蒸

méi zhēng

梅华

méi huá

梅驿

méi yì

梅酱

méi jiàng

梅岑

méi cén

梅萼

méi è

梅童

méi tóng

梅三

méi sān

梅魂

méi hún

梅候

méi hòu

梅领

méi lǐng

梅霖

méi lín

梅葛

méi gě

梅公

méi gōng

梅煎

méi jiān

梅梢

méi shāo

梅梁

méi liáng

梅溪

méi xī

梅骨

méi gǔ

梅腮

méi sāi

梅影

méi yǐng

梅仙

méi xiān

梅伯

méi bó

梅信

méi xìn

梅卤

méi lǔ

梅朵

méi duǒ

梅干

méi gān

梅妆

méi zhuāng

梅市

méi shì

梅鹤

méi hè

梅国

méi guó

梅妻

méi qī

梅格

méi gé

梅婚

méi hūn

梅首

méi shǒu

梅尉

méi wèi

梅梅

méi méi

梅湖

méi hú

梅瓜

méi guā

梅腊

méi là

梅黬

méi yǎn

梅柳

méi liǔ

梅洗

méi xǐ

梅豆

méi dòu

梅钱

méi qián

梅目

méi mù

梅福

méi fú

梅花

méi huā

梅头

méi tóu

梅仁

méi rén

梅实

méi shí

梅颊

méi jiá

梅吹

méi chuī

梅园

méi yuán

梅妃

méi fēi

梅暑

méi shǔ

梅派

méi pài

梅雨

méi yǔ

梅簪

méi zān

梅月

méi yuè

梅关

méi guān

梅落

méi luò

梅真

méi zhēn

梅英

méi yīng

梅雪

méi xuě

梅玉

méi yù

梅龙

méi lóng

梅子

méi zǐ

梅菹

méi zū

梅须

méi xū

梅粉

méi fěn

梅酝

méi yùn

梅蕚

méi è

梅犀

méi xī

梅盐

méi yán

梅夏

méi xià

梅帐

méi zhàng

梅润

méi rùn

梅亭

méi tíng

梅芝

méi zhī

梅生

méi shēng

梅诸

méi zhū

梅红

méi hóng

梅粥

méi zhōu

梅天

méi tiān

梅飙

méi biāo

梅鱼

méi yú


诈风

zhà fēng

整风

zhěng fēng

抱风

bào fēng

眼风

yǎn fēng

时风

shí fēng

无风

wú fēng

伤风

shāng fēng

巽风

xùn fēng

乱风

luàn fēng

世风

shì fēng

惠风

huì fēng

吟风

yín fēng

偃风

yǎn fēng

希风

xī fēng

竹风

zhú fēng

犯风

fàn fēng

恩风

ēn fēng

随风

suí fēng

春风

chūn fēng

反风

fǎn fēng

腊风

là fēng

南风

nán fēng

人风

rén fēng

吹风

chuī fēng

炎风

yán fēng

沙风

shā fēng

寒风

hán fēng

门风

mén fēng

糖风

táng fēng

雌风

cí fēng

见风

jiàn fēng

嫩风

nèn fēng

驰风

chí fēng

德风

dé fēng

生风

shēng fēng

游风

yóu fēng

胡风

hú fēng

梅风

méi fēng

暖风

nuǎn fēng

五风

wǔ fēng

偏风

piān fēng

聆风

líng fēng

土风

tǔ fēng

口风

kǒu fēng

鹰风

yīng fēng

通风

tōng fēng

察风

chá fēng

冲风

chōng fēng

蓼风

liǎo fēng

抟风

tuán fēng

暄风

xuān fēng

临风

lín fēng

凄风

qī fēng

雪风

xuě fēng

常风

cháng fēng

戗风

qiāng fēng

阵风

zhèn fēng

严风

yán fēng

嘶风

sī fēng

心风

xīn fēng

细风

xì fēng

急风

jí fēng

捆风

kǔn fēng

把风

bǎ fēng

醇风

chún fēng

烈风

liè fēng

溯风

sù fēng

微风

wēi fēng

恺风

kǎi fēng

逆风

nì fēng

美风

měi fēng

回风

huí fēng

仁风

rén fēng

陆风

lù fēng

香风

xiāng fēng

箕风

jī fēng

闻风

wén fēng

吸风

xī fēng

顔风

yán fēng

劲风

jìng fēng

椒风

jiāo fēng

晨风

chén fēng

驶风

shǐ fēng

台风

tái fēng

徽风

huī fēng

俊风

jùn fēng

鼓风

gǔ fēng

强风

qiáng fēng

积风

jī fēng

侈风

chǐ fēng

革风

gé fēng

闺风

guī fēng

头风

tóu fēng

牌风

pái fēng

乐风

lè fēng

摇风

yáo fēng

颠风

diān fēng

省风

shěng fēng

排风

pái fēng

扬风

yáng fēng

培风

péi fēng

轻风

qīng fēng

腥风

xīng fēng

飘风

piāo fēng

隙风

xì fēng

御风

yù fēng

讬风

tuō fēng

肃风

sù fēng

趋风

qū fēng

柔风

róu fēng

謿风

cháo fēng

冷风

lěng fēng

协风

xié fēng

儒风

rú fēng

系风

xì fēng

浇风

jiāo fēng

摔风

shuāi fēng

芳风

fāng fēng

斜风

xié fēng

迟风

chí fēng

驱风

qū fēng

撩风

liáo fēng

先风

xiān fēng

幈风

píng fēng

雷风

léi fēng

惊风

jīng fēng

推风

tuī fēng

扇风

shān fēng

蜃风

shèn fēng

拜风

bài fēng

邪风

xié fēng

鲜风

xiān fēng

洋风

yáng fēng

邠风

bīn fēng

邙风

máng fēng

悲风

bēi fēng

麦风

mài fēng

倾风

qīng fēng

华风

huá fēng

欧风

ōu fēng

诒风

yí fēng

末风

mò fēng

阊风

chāng fēng

凶风

xiōng fēng

遗风

yí fēng

怀风

huái fēng

三风

sān fēng

鍊风

liàn fēng

开风

kāi fēng

歪风

wāi fēng

化风

huà fēng

会风

huì fēng

北风

běi fēng

旁风

páng fēng

节风

jié fēng

避风

bì fēng

望风

wàng fēng

韶风

sháo fēng

屏风

píng fēng

威风

wēi fēng

眇风

miǎo fēng

霜风

shuāng fēng

条风

tiáo fēng

祭风

jì fēng

油风

yóu fēng

哀风

āi fēng

使风

shǐ fēng

飂风

liù fēng

道风

dào fēng

沓风

tà fēng

狂风

kuáng fēng

移风

yí fēng

从风

cóng fēng

国风

guó fēng

和风

hé fēng

黄风

huáng fēng

丽风

lì fēng

疾风

jí fēng

荡风

dàng fēng

还风

hái fēng

感风

gǎn fēng

扯风

chě fēng

泠风

líng fēng

温风

wēn fēng

英风

yīng fēng

九风

jiǔ fēng

滔风

tāo fēng

刁风

diāo fēng

皇风

huáng fēng

病风

bìng fēng

软风

ruǎn fēng

真风

zhēn fēng

文风

wén fēng

殊风

shū fēng

大风

dà fēng

季风

jì fēng

搏风

bó fēng

金风

jīn fēng

冻风

dòng fēng

趁风

chèn fēng

杨风

yáng fēng

疠风

lì fēng

恒风

héng fēng

阴风

yīn fēng

偷风

tōu fēng

躲风

duǒ fēng

关风

guān fēng

捽风

zuó fēng

热风

rè fēng

轮风

lún fēng

搧风

shān fēng

武风

wǔ fēng

幼风

yòu fēng

隧风

suì fēng

晞风

xī fēng

谈风

tán fēng

乡风

xiāng fēng

熛风

biāo fēng

谨风

jǐn fēng

爽风

shuǎng fēng

手风

shǒu fēng

瘫风

tān fēng

祛风

qū fēng

刚风

gāng fēng

义风

yì fēng

雄风

xióng fēng

雅风

yǎ fēng

孽风

niè fēng

八风

bā fēng

仙风

xiān fēng

结风

jié fēng

肝风

gān fēng

顺风

shùn fēng

菄风

dōng fēng

刮风

guā fēng

蹑风

niè fēng

语风

yǔ fēng

肠风

cháng fēng

弱风

ruò fēng

看风

kàn fēng

正风

zhèng fēng

党风

dǎng fēng

海风

hǎi fēng

啸风

xiào fēng

追风

zhuī fēng

薰风

xūn fēng

相风

xiāng fēng

张风

zhāng fēng

瞭风

liǎo fēng

凉风

liáng fēng

律风

lǜ fēng

雁风

yàn fēng

别风

bié fēng

调风

tiáo fēng

贾风

jiǎ fēng

出风

chū fēng

攒风

zǎn fēng

泽风

zé fēng

跌风

diē fēng

楚风

chǔ fēng

岚风

lán fēng

跑风

pǎo fēng

癞风

lài fēng

阆风

láng fēng

变风

biàn fēng

霾风

mái fēng

作风

zuò fēng

祖风

zǔ fēng

盲风

máng fēng

廉风

lián fēng

飓风

jù fēng

幽风

yōu fēng

恶风

è fēng

长风

zhǎng fēng

民风

mín fēng

习风

xí fēng

乾风

qián fēng

古风

gǔ fēng

花风

huā fēng

癜风

diàn fēng

辉风

huī fēng

敝风

bì fēng

鼻风

bí fēng

松风

sōng fēng

祥风

xiáng fēng

昌风

chāng fēng

淫风

yín fēng

郑风

zhèng fēng

贞风

zhēn fēng

颓风

tuí fēng

飔风

sī fēng

招风

zhāo fēng

钦风

qīn fēng

扶风

fú fēng

提风

tí fēng

喉风

hóu fēng

翾风

xuān fēng

食风

shí fēng

耳风

ěr feng

重风

zhòng fēng

上一组词:埋设
下一组词:梅蕊

更多梅的组词

梅风的意思


词语解释:

1.指早春的风。 2.黄梅季节hAo86.的风。

引证解释:

⒈ 指早春的风。

引唐杜审言《守岁侍宴应制》诗:“弹弦奏节梅风入,对局探钩柏酒传。”

⒉ 黄梅季节的风。

引唐李贺《湖中曲》:“横船醉眠白昼闲,渡口梅风歌扇薄。”
王琦汇解引《岭南录》:“梅雨后,风曰梅风。”
宋周邦彦《过秦楼·夜景》词:“梅风地溽,虹雨苔滋,一架舞红都变。”
夏敬观《八声甘州》词:“任皋雷殷地,梅风拂渡,莫扫蛮烟。”

国语词典:

阴历五月吹的信风。

网络解释:

梅风

梅风是指早春的风。出处唐·杜审言《守岁侍宴应制》诗。
更多风的组词

梅风详细解释


读音:méi

梅méi(1)(名)乔木;性耐寒;早春开花;有粉红、白、红等颜色。果实球形;味酸。(2)(名)这种植物的花。(3)(名)(~子)这种植物的果实。(4)(名)(Méi)姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025