漏风


漏风的组词


漏色

lòu sè

漏卮

lòu zhī

漏气

lòu qì

漏罅

lòu xià

漏兜

lòu dōu

漏发

lòu fā

漏阙

lòu quē

漏底

lòu dǐ

漏理

lòu lǐ

漏板

lòu bǎn

漏点

lòu diǎn

漏下

lòu xià

漏逗

lòu dòu

漏网

lòu wǎng

漏光

lòu guāng

漏穷

lòu qióng

漏脯

lòu fǔ

漏火

lòu huǒ

漏孔

lòu kǒng

漏疮

lòu chuāng

漏壶

lòu hú

漏绽

lòu zhàn

漏印

lòu yìn

漏着

lòu zhe

漏越

lòu yuè

漏言

lòu yán

漏落

lòu luò

漏断

lòu duàn

漏迹

lòu jì

漏鼓

lòu gǔ

漏逸

lòu yì

漏声

lòu shēng

漏税

lòu shuì

漏屋

lòu wū

漏出

lòu chū

漏洞

lòu dòng

漏眼

lòu yǎn

漏师

lòu shī

漏窗

lòu chuāng

漏夕

lòu xī

漏勺

lòu sháo

漏刃

lòu rèn

漏缝

lòu féng

漏露

lòu lù

漏脱

lòu tuō

漏子

lòu zi

漏箭

lòu jiàn

漏水

lòu shuǐ

漏尽

lòu jìn

漏失

lòu shī

漏策

lòu cè

漏分

lòu fēn

漏积

lòu jī

漏滴

lòu dī

漏粉

lòu fěn

漏斗

lòu dǒu

漏掐

lòu qiā

漏费

lòu fèi

漏败

lòu bài

漏天

lòu tiān

漏夜

lòu yè

漏液

lòu yè

漏泄

lòu xiè

漏巵

lòu zhī

漏目

lòu mù

漏刻

lòu kè

漏略

lòu lüè

漏匿

lòu nì

漏转

lòu zhuǎn

漏风

lòu fēng

漏嘴

lòu zuǐ

漏隙

lòu xì

漏月

lòu yuè

漏电

lòu diàn

漏语

lòu yǔ

漏亡

lòu wáng

漏夺

lòu duó

漏渫

lòu xiè

漏名

lòu míng


醺风

xūn fēng

见风

jiàn fēng

扶风

fú fēng

传风

chuán fēng

了风

le fēng

侈风

chǐ fēng

哀风

āi fēng

贞风

zhēn fēng

猋风

biāo fēng

斤风

jīn fēng

蹑风

niè fēng

喝风

hē fēng

扬风

yáng fēng

牌风

pái fēng

节风

jié fēng

御风

yù fēng

雪风

xuě fēng

隙风

xì fēng

云风

yún fēng

耳风

ěr feng

邪风

xié fēng

泽风

zé fēng

松风

sōng fēng

躲风

duǒ fēng

同风

tóng fēng

帆风

fān fēng

炼风

liàn fēng

看风

kàn fēng

急风

jí fēng

秋风

qiū fēng

遭风

zāo fēng

清风

qīng fēng

党风

dǎng fēng

国风

guó fēng

糖风

táng fēng

黑风

hēi fēng

使风

shǐ fēng

还风

hái fēng

条风

tiáo fēng

恶风

è fēng

盐风

yán fēng

沓风

tà fēng

贼风

zéi fēng

溯风

sù fēng

泠风

líng fēng

巨风

jù fēng

定风

dìng fēng

巽风

xùn fēng

冽风

liè fēng

丽风

lì fēng

飓风

jù fēng

幽风

yōu fēng

汤风

tāng fēng

孤风

gū fēng

趋风

qū fēng

嘶风

sī fēng

乱风

luàn fēng

无风

wú fēng

飔风

sī fēng

土风

tǔ fēng

汉风

hàn fēng

古风

gǔ fēng

暄风

xuān fēng

憎风

zēng fēng

分风

fèn fēng

长风

zhǎng fēng

陆风

lù fēng

五风

wǔ fēng

餐风

cān fēng

迎风

yíng fēng

微风

wēi fēng

光风

guāng fēng

诗风

shī fēng

抢风

qiāng fēng

飘风

piāo fēng

菄风

dōng fēng

拜风

bài fēng

热风

rè fēng

家风

jiā fēng

瘫风

tān fēng

语风

yǔ fēng

箭风

jiàn fēng

诈风

zhà fēng

辉风

huī fēng

晓风

xiǎo fēng

别风

bié fēng

凯风

kǎi fēng

背风

bèi fēng

凭风

píng fēng

神风

shén fēng

屏风

píng fēng

从风

cóng fēng

嘲风

cháo fēng

焚风

fén fēng

蜃风

shèn fēng

嫩风

nèn fēng

灵风

líng fēng

淩风

líng fēng

湿风

shī fēng

感风

gǎn fēng

鍊风

liàn fēng

顺风

shùn fēng

捆风

kǔn fēng

华风

huá fēng

徽风

huī fēng

倾风

qīng fēng

人风

rén fēng

乘风

chéng fēng

朔风

shuò fēng

道风

dào fēng

考风

kǎo fēng

金风

jīn fēng

仙风

xiān fēng

末风

mò fēng

肠风

cháng fēng

变风

biàn fēng

冻风

dòng fēng

南风

nán fēng

列风

liè fēng

提风

tí fēng

搐风

chù fēng

吹风

chuī fēng

德风

dé fēng

口风

kǒu fēng

敝风

bì fēng

善风

shàn fēng

托风

tuō fēng

鼻风

bí fēng

上风

shàng fēng

孽风

niè fēng

露风

lòu fēng

偷风

tōu fēng

高风

gāo fēng

霉风

méi fēng

凌风

líng fēng

温风

wēn fēng

摔风

shuāi fēng

偏风

piān fēng

徂风

cú fēng

正风

zhèng fēng

癞风

lài fēng

乐风

lè fēng

囊风

náng fēng

祥风

xiáng fēng

晨风

chén fēng

眼风

yǎn fēng

谨风

jǐn fēng

送风

sòng fēng

凄风

qī fēng

皇风

huáng fēng

驰风

chí fēng

喉风

hóu fēng

整风

zhěng fēng

男风

nán fēng

肝风

gān fēng

沙风

shā fēng

惊风

jīng fēng

旋风

xuàn fēng

惠风

huì fēng

军风

jūn fēng

椒风

jiāo fēng

黄风

huáng fēng

隧风

suì fēng

斗风

dòu fēng

啸风

xiào fēng

飞风

fēi fēng

筠风

yún fēng

熛风

biāo fēng

当风

dāng fēng

趣风

qù fēng

谷风

gǔ fēng

戕风

qiāng fēng

讹风

é fēng

跑风

pǎo fēng

干风

gān fēng

飂风

liù fēng

避风

bì fēng

被风

bèi fēng

恩风

ēn fēng

门风

mén fēng

邙风

máng fēng

乡风

xiāng fēng

恒风

héng fēng

雁风

yàn fēng

驱风

qū fēng

歌风

gē fēng

美风

měi fēng

罡风

gāng fēng

跌风

diē fēng

枯风

kū fēng

刀风

dāo fēng

刁风

diāo fēng

撮风

cuō fēng

薰风

xūn fēng

察风

chá fēng

移风

yí fēng

祖风

zǔ fēng

芳风

fāng fēng

害风

hài fēng

接风

jiē fēng

北风

běi fēng

周风

zhōu fēng

偃风

yǎn fēng

颽风

kǎi fēng

趁风

chèn fēng

翾风

xuān fēng

可风

kě fēng

抱风

bào fēng

香风

xiāng fēng

赤风

chì fēng

刮风

guā fēng

霜风

shuāng fēng

信风

xìn fēng

颿风

fān fēng

宣风

xuān fēng

花风

huā fēng

阆风

láng fēng

豪风

háo fēng

路风

lù fēng

招风

zhāo fēng

张风

zhāng fēng

祛风

qū fēng

颓风

tuí fēng

杀风

shā fēng

西风

xī fēng

守风

shǒu fēng

凉风

liáng fēng

英风

yīng fēng

噫风

yī fēng

幈风

píng fēng

春风

chūn fēng

腊风

là fēng

尖风

jiān fēng

怀风

huái fēng

向风

xiàng fēng

癜风

diàn fēng

景风

jǐng fēng

采风

cǎi fēng

知风

zhī fēng

民风

mín fēng

轮风

lún fēng

出风

chū fēng

贾风

jiǎ fēng

左风

zuǒ fēng

临风

lín fēng

柔风

róu fēng

探风

tàn fēng

手风

shǒu fēng

疾风

jí fēng

东风

dōng fēng

鼓风

gǔ fēng

赌风

dǔ fēng

鹏风

péng fēng

革风

gé fēng

霾风

mái fēng

驭风

yù fēng

痴风

chī fēng

冷风

lěng fēng

盗风

dào fēng

威风

wēi fēng

把风

bǎ fēng

候风

hòu fēng

搏风

bó fēng

化风

huà fēng

仁风

rén fēng

行风

xíng fēng

融风

róng fēng

系风

xì fēng

中风

zhòng fēng

祭风

jì fēng

捽风

zuó fēng

画风

huà fēng

柳风

liǔ fēng

杨风

yáng fēng

迵风

dòng fēng

起风

qǐ fēng

山风

shān fēng

防风

fáng fēng

滔风

tāo fēng

众风

zhòng fēng

天风

tiān fēng

驶风

shǐ fēng

酒风

jiǔ fēng

抟风

tuán fēng

学风

xué fēng

韩风

hán fēng

撩风

liáo fēng

竹风

zhú fēng

昌风

chāng fēng

披风

pī fēng

争风

zhēng fēng

遐风

xiá fēng

作风

zuò fēng

走风

zǒu fēng

软风

ruǎn fēng

承风

chéng fēng

淫风

yín fēng

回风

huí fēng

廉风

lián fēng

含风

hán fēng

上一组词:争筹
下一组词:捉急

更多漏的组词

漏风的意思


词语解释:

漏风lòufēng

(1) 风从缝隙中透过

英air leak

(2) 牙齿脱落以致说话跑气

例刚拔完牙,说话总是漏风英speak indistinctly for having one or more front teeth missing

(3) 比喻秘密被泄露出去

例不许漏风英leak out

引证解释:

⒈ 走漏消息。

引张天翼《清明时节》七:“这些话千万莫漏风,千万。”

⒉ 谓器物有空隙,风能出入。

例如:窗户有缝儿,到冬天漏风。

⒊ 谓因牙齿脱落,说话时拢不住气。

例如:安上假牙以后,他说话不再漏风了。

国语词典:

风经由空隙吹入。

如:「门窗要关紧,否则会漏风。」

网络解释:

漏风

漏风,指风从缝隙中透过;比喻秘密被泄露出去。
更多风的组词

漏风详细解释


读音:lòu

漏lòu(1)基本义:(动)东西从孔或缝中滴下、透出或掉出:(动)东西从孔或缝中滴下、透出或掉出(2)(动)物体有孔或缝;东西能滴下、透出或掉出:锅~了|那间房子~了。(3)(名)漏壶的简称;借指时刻:~尽更深。(4)(名)泄漏:走~风声。(5)(名)遗漏:挂一~万|这一行~了两个字。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025