hūn mò
hūn jiàn
hūn yòng
hūn guān
hūn wán
hūn zhuó
hūn ài
hūn yīn
hūn nuò
hūn jiā
hūn wàng
hūn juàn
hūn huáng
hūn méng
hūn gòu
hūn miù
hūn míng
hūn rén
hūn fàng
hūn lǐ
hūn zhá
hūn xié
hūn dàn
hūn bào
hūn yīn
hūn míng
hūn lǎo
hūn kuáng
hūn huì
hūn zhàng
hūn yú
hūn guān
hūn cháo
hūn rè
hūn yì
hūn cuì
hūn yā
hūn miǎn
hūn sù
hūn fán
hūn jià
hūn máng
hūn chāo
hūn máng
hūn zuì
hūn dé
hūn àn
hūn jiǎo
hūn mèi
hūn mò
hūn ǎi
hūn hūn
hūn fēn
hūn duó
hūn juě
hūn zhòu
hūn hān
hūn ruò
hūn mái
hūn huā
hūn dùn
hūn kuì
hūn měng
hūn hún
hūn yú
hūn sā
hūn bì
hūn méng
hūn chóng
hūn mào
hūn hēi
hūn dì
hūn hào
hūn mò
hūn xī
hūn shǔ
hūn yín
hūn huò
hūn mù
hūn gàng
hūn máo
hūn miù
hūn làn
hūn dàn
hūn méng
hūn xiǎo
hūn huì
hūn chāng
hūn yōng
hūn dàn
hūn mēng
hūn mào
hūn mài
hūn zhuó
hūn tún
hūn xiā
hūn zè
hūn dǎo
hūn huà
hūn náo
hūn è
hūn yè
hūn yì
hūn bì
hūn jūn
hūn wǎng
hūn kuì
hūn luàn
hūn zhì
hūn yāo
hūn lài
hūn zhǔ
hūn jué
hūn sàng
hūn cāi
hūn shàng
hūn sāi
hūn míng
hūn huāng
hūn yūn
hūn dǔn
hūn bèi
hūn mí
hūn chén
hūn yīn
hūn lì
hūn nì
hūn màn
hūn wǎng
hūn xù
hūn dài
hūn niè
hūn téng
hūn zòng
hūn wàng
hūn wǎn
hūn cǎn
hūn sǐ
hūn nán
hūn kuì
hūn bì
hūn duò
hūn kùn
hūn tì
hūn zǐ
hūn pí
hūn zuò
hūn mào
hūn jìn
hūn xīng
hūn xuàn
hūn zhān
hūn bǐ
hūn bì
hūn àn
hūn rán
hūn dàn
hūn zá
hūn shuì
hūn zì
hūn kǎn
hūn yǒu
hūn mào
hūn zhàng
hūn yín
hūn diàn
hūn wēi
hūn cuò
hūn rǎo
hūn chán
hūn nüè
hūn guì
hūn yì
hūn àn
hūn yáo
hūn chǒng
hūn shì
hūn qì
hūn yú
hūn xīn
piě sā
yī sā
pō sā
mí sā
juě sā
pū sā
juē sā
bō sǎ
là sā
zhà sā
zhá sā
pū sǎ
pāo sǎ
shàn sā
wū sā
wō sā
zǒng sā
zǒu sā
ké sā
zǔ sā
xiāo sā
pēn sǎ
dā sā
jiǎo sā
měng sā
lù sā
jué sā
zhā sā
mèng sā
hūn sā
liū sā
yè sā
⒈ 昏迷;神志不清。
引元乔吉《扬州梦》第二折:“相公!你敢昏撒了,几曾见什么女子来?”
元宋子正《一枝花·妓女》套曲:“教那廝一合儿昏撒,半霎儿着迷。”
《水浒传》第二一回:“﹝唐牛儿﹞叉开五指,去阎婆脸上只一掌,打箇满天星。那婆子昏撒了,只得放手。”
神智模糊不清。
昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。
撒读音:sā,sǎ[ sā ]1. 放开,发出:撒手。撒网。撒谎(说谎)。撒气。
2. 尽量施展或表现出来:撒刁。撒奸。撒娇。撒欢儿。撒野。撒酒疯。
3. 姓。