hūn mēng
hūn huā
hūn luàn
hūn huà
hūn zì
hūn mài
hūn tì
hūn mù
hūn bào
hūn shàng
hūn dùn
hūn zhàng
hūn dǔn
hūn sù
hūn zhuó
hūn zhuó
hūn niè
hūn méng
hūn è
hūn yì
hūn kuì
hūn shuì
hūn rè
hūn xiā
hūn rán
hūn gòu
hūn měng
hūn cuò
hūn jiǎo
hūn miǎn
hūn àn
hūn mào
hūn xié
hūn ǎi
hūn yáo
hūn guì
hūn xiǎo
hūn míng
hūn yín
hūn wàng
hūn kuì
hūn téng
hūn bì
hūn bèi
hūn nuò
hūn àn
hūn míng
hūn jué
hūn yīn
hūn huì
hūn dì
hūn máo
hūn yín
hūn jiā
hūn mò
hūn chén
hūn yūn
hūn kuì
hūn yè
hūn hēi
hūn guān
hūn yú
hūn dé
hūn cháo
hūn hào
hūn qì
hūn mái
hūn màn
hūn jūn
hūn huāng
hūn duó
hūn xuàn
hūn sàng
hūn ài
hūn zè
hūn hún
hūn dàn
hūn chán
hūn zhòu
hūn juàn
hūn nüè
hūn mào
hūn xīng
hūn wǎng
hūn zhàng
hūn bì
hūn fàng
hūn tún
hūn yā
hūn máng
hūn lài
hūn cǎn
hūn chāng
hūn miù
hūn àn
hūn rǎo
hūn yòng
hūn huáng
hūn hān
hūn shǔ
hūn yì
hūn yāo
hūn nán
hūn mèi
hūn lǎo
hūn dǎo
hūn zuò
hūn xī
hūn zuì
hūn yú
hūn mào
hūn wǎng
hūn guān
hūn lǐ
hūn wēi
hūn ruò
hūn méng
hūn duò
hūn yīn
hūn yīn
hūn wǎn
hūn yǒu
hūn méng
hūn miù
hūn kǎn
hūn fán
hūn yú
hūn kùn
hūn rén
hūn nì
hūn zhá
hūn dàn
hūn sāi
hūn làn
hūn jìn
hūn jiàn
hūn huì
hūn zhì
hūn chóng
hūn dài
hūn mò
hūn diàn
hūn mí
hūn bǐ
hūn huò
hūn zǐ
hūn zá
hūn cuì
hūn mào
hūn hūn
hūn dàn
hūn xīn
hūn xù
hūn wàng
hūn kuáng
hūn sǐ
hūn juě
hūn chǒng
hūn zòng
hūn cāi
hūn bì
hūn mò
hūn fēn
hūn jià
hūn máng
hūn zhǔ
hūn zhān
hūn dàn
hūn míng
hūn gàng
hūn yì
hūn pí
hūn náo
hūn wán
hūn yōng
hūn shì
hūn lì
hūn sā
hūn bì
hūn chāo
⒈ 迷惘困惑。
引《书·益稷》“下民皆昏垫” 孔传:“言天下民昏瞀垫溺,皆困水灾。”
孔颖达疏:“瞀者眩惑之意,故言昏瞀。”
汉徐干《中论·贵言》:“故君子之与人言也,使辞足以达其知虑之所至,事足以合其性情之所安,弗过其任而强牵制也。苟过其任而强牵制,则将昏瞀委滞而遂疑君子以为欺我也。”
田北湖《论文章源流》:“文体递变,字之用亦多,世无好学深思之士,悉心潜研,对之昏瞀,其苦实甚。”
⒉ 愚昧无知。
引三国魏曹植《九愁赋》:“竞昏瞀以营私,害予身之奉公。”
鲁迅《华盖集·“公理”的把戏》:“《顺天时报》的记者倘竟不知,可谓昏瞀,倘使知道而故意淆乱黑白,那就有挑拨……之嫌,居心可谓卑劣。”
⒊ 指愚昧无知的人。
引宋王安石《乞罢政事表》之一:“窃以使陪国论,惟亮天功,必用强明,乃能协济,岂容昏瞀,可以叨居。”
⒋ 昏沉;神志昏乱。 清蒲松龄《聊斋志异·小梅》:“后有疾,綦篤,移榻其中;又别设锦裀於内室而扃其户,若有所伺。
引王以为惑,而以其疾势昏瞀,不忍伤之。”
清纪昀《阅微草堂笔记·滦阳消夏录四》:“天锡遂大发寒热,昏瞀不知人。”
茅盾《创造》三:“从前……冒险用了破坏性极强的大黄巴豆,弄成了娴娴现在的昏瞀邪乱的神气。”
⒌ 视觉昏花;模糊。
引苏曼殊《遯迹记》:“深悔当日老眼昏瞀,亲此大盗。”
昏昧不明事理。
昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。
瞀读音:mào瞀mào(1)(形)看不清楚。(2)(形)心情昏乱。(3)(形)愚昧。