hūn chán
hūn dàn
hūn tún
hūn sù
hūn bèi
hūn zhuó
hūn chén
hūn qì
hūn guì
hūn dàn
hūn zì
hūn shàng
hūn mào
hūn yōng
hūn yè
hūn wǎn
hūn míng
hūn mò
hūn kùn
hūn yǒu
hūn hào
hūn sā
hūn máo
hūn yāo
hūn sāi
hūn mào
hūn miǎn
hūn mò
hūn xīn
hūn dé
hūn zhòu
hūn mài
hūn mào
hūn nì
hūn yú
hūn jiǎo
hūn luàn
hūn jià
hūn huā
hūn lì
hūn sǐ
hūn wàng
hūn yīn
hūn huì
hūn zhān
hūn zhì
hūn mí
hūn zòng
hūn gòu
hūn fēn
hūn dàn
hūn rè
hūn huáng
hūn mái
hūn yīn
hūn diàn
hūn zǐ
hūn juě
hūn mò
hūn xié
hūn è
hūn bì
hūn gàng
hūn fàng
hūn wán
hūn xiǎo
hūn mēng
hūn tì
hūn yín
hūn juàn
hūn dǔn
hūn mào
hūn zá
hūn jūn
hūn jué
hūn kuì
hūn yā
hūn wǎng
hūn hūn
hūn zhàng
hūn cháo
hūn nüè
hūn dàn
hūn máng
hūn míng
hūn yú
hūn bǐ
hūn àn
hūn méng
hūn wǎng
hūn xiā
hūn ài
hūn méng
hūn mù
hūn yòng
hūn míng
hūn huì
hūn guān
hūn wàng
hūn fán
hūn lài
hūn bào
hūn dì
hūn chǒng
hūn cuì
hūn niè
hūn huò
hūn shuì
hūn méng
hūn duò
hūn huāng
hūn yì
hūn pí
hūn měng
hūn xuàn
hūn hān
hūn shì
hūn máng
hūn zuò
hūn dùn
hūn yūn
hūn lǐ
hūn miù
hūn wēi
hūn cuò
hūn xīng
hūn xù
hūn bì
hūn ǎi
hūn mèi
hūn zè
hūn làn
hūn dài
hūn cǎn
hūn shǔ
hūn kuáng
hūn yín
hūn lǎo
hūn yì
hūn kuì
hūn àn
hūn bì
hūn rǎo
hūn zhuó
hūn kǎn
hūn rán
hūn bì
hūn yì
hūn yáo
hūn jìn
hūn cāi
hūn àn
hūn màn
hūn hēi
hūn yīn
hūn kuì
hūn ruò
hūn jiā
hūn hún
hūn miù
hūn zhàng
hūn zhǔ
hūn zuì
hūn rén
hūn duó
hūn chóng
hūn chāo
hūn guān
hūn huà
hūn téng
hūn jiàn
hūn nán
hūn chāng
hūn nuò
hūn yú
hūn zhá
hūn sàng
hūn dǎo
hūn xī
hūn náo
qū chén
gǔ chén
sēn chén
yuān chén
xī chén
piāo chén
yīn chén
lèng chén
hān chén
xuán chén
shēn chén
hūn chén
diān chén
fān chén
lù chén
xuè chén
miè chén
xiāo chén
dīng chén
tǐ chén
yōu chén
hēi chén
mí chén
gōu chén
yān chén
fú chén
dú chén
píng chén
huī chén
fēi chén
yú chén
jìn chén
shuǐ chén
yǎo chén
tīng chén
liú chén
sǐ chén
lǜ chén
yuān chén
dī chén
zhuàng chén
xiāo chén
shè chén
jù chén
ěr chén
kǒu chén
míng chén
shēng chén
jī chén
kōng chén
fàng chén
昏沉hūnchén
(1) 头脑迷糊,神志不清
例患了重感冒觉得头脑昏沉英lethargic(2) 阴[.好工具]暗朦胧
例暮色昏沉英murky⒈ 黑暗;昏暗。
引明袁宏道《和散木登高之作》:“醉归如梦里,欹马路昏沉。”
鲁迅《野草·好的故事》:“但我总记得见过这一篇好的故事,在昏沉的夜。”
⒉ 指黑暗的世道、社会。
引元贡师泰《题伊尹耕莘图》诗:“身居畎亩尧舜心,忍看民生堕昏沉。”
⒊ 昏乱;头昏眼花,神智不清。
引唐皎然《陈氏童子草书歌》:“浊醪不饮嫌昏沉,欲玩草书开我襟。”
元宫天挺《范张鸡黍》第二折:“我这会昏沉上来,扶着我者。”
清青城子《志异续编·李贵三》:“至三更时,昏沉不知人。”
徐迟《不过,好日子哪天有?》四:“他昏沉过去了似的睡了。”
⒋ 沉迷。
引《太平广记》卷十九引《神仙传拾遗·马周》:“太上命汝辅佐圣孙,创业拯世,何为昏沉於酒,自掇困饿?”
神智不清,眼睛昏花。
如:「夜色昏沉」。
昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。
沉读音:chén沉chén(1)(动)(在水里)往下落(跟‘浮’相对):石~大海。(2)(动)使降落;向下放(多指抽象事物):~得住气|把脸一~。(3)(形)(程度)深:~醉|~痛。(4)(形)分量重:这东西很~。(5)(形)感觉沉重(不舒服):头~。