hūn huā
hūn guì
hūn sāi
hūn bào
hūn huáng
hūn míng
hūn míng
hūn luàn
hūn yú
hūn yā
hūn bì
hūn yì
hūn kuì
hūn rè
hūn dàn
hūn chán
hūn lì
hūn xù
hūn wàng
hūn rán
hūn nì
hūn lǎo
hūn nán
hūn miǎn
hūn huāng
hūn yǒu
hūn dì
hūn wán
hūn màn
hūn huò
hūn zhì
hūn cuì
hūn tún
hūn jiǎo
hūn dǔn
hūn chǒng
hūn hān
hūn kuáng
hūn jìn
hūn ruò
hūn duò
hūn rǎo
hūn chén
hūn fàng
hūn zuò
hūn zá
hūn làn
hūn mào
hūn xīn
hūn yú
hūn xī
hūn sù
hūn àn
hūn jiā
hūn nuò
hūn chāng
hūn lǐ
hūn guān
hūn diàn
hūn jiàn
hūn yīn
hūn pí
hūn wǎn
hūn zhòu
hūn xīng
hūn yòng
hūn yì
hūn duó
hūn zòng
hūn àn
hūn máng
hūn shì
hūn sā
hūn mù
hūn sàng
hūn sǐ
hūn huà
hūn zè
hūn dùn
hūn yáo
hūn gàng
hūn yín
hūn yè
hūn bǐ
hūn kùn
hūn shuì
hūn mí
hūn yì
hūn chāo
hūn mēng
hūn kuì
hūn mào
hūn mò
hūn nüè
hūn cāi
hūn zhǔ
hūn zhàng
hūn zǐ
hūn bèi
hūn ài
hūn dàn
hūn mò
hūn cháo
hūn lài
hūn zuì
hūn jué
hūn dài
hūn è
hūn huì
hūn hēi
hūn juě
hūn dàn
hūn yīn
hūn dé
hūn yūn
hūn huì
hūn méng
hūn mò
hūn yōng
hūn rén
hūn méng
hūn wǎng
hūn hào
hūn yīn
hūn qì
hūn yú
hūn máng
hūn máo
hūn ǎi
hūn zì
hūn mái
hūn méng
hūn mèi
hūn xiā
hūn juàn
hūn bì
hūn zhàng
hūn zhuó
hūn jià
hūn shǔ
hūn shàng
hūn wēi
hūn náo
hūn jūn
hūn tì
hūn dàn
hūn mào
hūn niè
hūn fán
hūn kuì
hūn guān
hūn dǎo
hūn wàng
hūn yāo
hūn xuàn
hūn chóng
hūn měng
hūn mài
hūn bì
hūn zhuó
hūn fēn
hūn téng
hūn àn
hūn zhān
hūn hūn
hūn kǎn
hūn zhá
hūn cǎn
hūn cuò
hūn miù
hūn mào
hūn hún
hūn xié
hūn miù
hūn yín
hūn bì
hūn wǎng
hūn míng
hūn gòu
hūn xiǎo
⒈ 昏暗;晦暗。
引唐陈子昂《感遇》诗之二九:“严冬嵐阴劲,穷岫泄云生。昏曀无昼夜,羽檄復相惊。”
《太平广记》卷二〇四引唐卢口《逸史·李謩》:“时轻云蒙笼,微风拂浪,波澜陡起。 李生捧笛,其声始发之后,昏曀齐开,水木森然。”
⒉ 比喻黑暗的社会状况。
引前蜀杜光庭《罗天醮岳渎词》:“荡昏曀於神京,重瞻圣日;混车书於海宇,克保唐年。”
昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。
曀读音:yì天阴沉。