hūn wēi
hūn huò
hūn mò
hūn xīn
hūn cháo
hūn niè
hūn guān
hūn yú
hūn mò
hūn máo
hūn hūn
hūn ǎi
hūn sù
hūn ài
hūn dì
hūn mò
hūn yì
hūn kuì
hūn nì
hūn làn
hūn qì
hūn kùn
hūn zhàng
hūn xuàn
hūn chén
hūn àn
hūn chóng
hūn ruò
hūn bèi
hūn mēng
hūn mào
hūn mái
hūn bào
hūn yīn
hūn wàng
hūn dǎo
hūn bì
hūn gàng
hūn míng
hūn jué
hūn nüè
hūn yāo
hūn yīn
hūn zì
hūn tì
hūn xié
hūn téng
hūn náo
hūn jià
hūn rǎo
hūn hún
hūn sǐ
hūn bǐ
hūn cuò
hūn míng
hūn měng
hūn dàn
hūn duó
hūn huā
hūn shì
hūn mào
hūn máng
hūn chāng
hūn dǔn
hūn yì
hūn mài
hūn kuáng
hūn juě
hūn dài
hūn yín
hūn dàn
hūn duò
hūn xiǎo
hūn miǎn
hūn xù
hūn chāo
hūn hān
hūn huì
hūn shuì
hūn mù
hūn fēn
hūn xī
hūn jiā
hūn xīng
hūn yīn
hūn jiàn
hūn guān
hūn zuò
hūn dàn
hūn yòng
hūn rè
hūn chán
hūn rán
hūn wán
hūn lì
hūn dàn
hūn wàng
hūn pí
hūn zǐ
hūn kuì
hūn miù
hūn nuò
hūn mí
hūn yā
hūn wǎng
hūn diàn
hūn yú
hūn yáo
hūn zhǔ
hūn rén
hūn xiā
hūn zhá
hūn luàn
hūn zá
hūn zhuó
hūn zòng
hūn dùn
hūn zè
hūn wǎng
hūn fàng
hūn zhuó
hūn àn
hūn yōng
hūn shàng
hūn sāi
hūn nán
hūn zhàng
hūn zuì
hūn cāi
hūn zhòu
hūn bì
hūn mào
hūn huì
hūn bì
hūn kǎn
hūn lǐ
hūn àn
hūn míng
hūn yú
hūn tún
hūn sàng
hūn màn
hūn juàn
hūn máng
hūn yì
hūn cuì
hūn hào
hūn guì
hūn hēi
hūn mèi
hūn méng
hūn kuì
hūn mào
hūn huāng
hūn méng
hūn cǎn
hūn lài
hūn lǎo
hūn miù
hūn yè
hūn dé
hūn è
hūn bì
hūn jiǎo
hūn chǒng
hūn gòu
hūn zhì
hūn jūn
hūn wǎn
hūn huà
hūn yín
hūn zhān
hūn yǒu
hūn huáng
hūn jìn
hūn sā
hūn fán
hūn shǔ
hūn méng
hūn yūn
⒈ 谓眼睛昏花。
引清李渔《凰求凤·先醋》:“我七旬已过,适当谢事之年,昏瞶双眸,不辨屏间雀影。”
⒉ 糊涂;认识模糊。
引明王守仁《传习录》卷上:“若戒惧之心稍有不存,不是昏瞶,便已流入恶念。”
清黄钧宰《金壶浪墨·医理》:“后检方书, 明有莱菔可解参毒之説,何昏瞶一至此耶!”
⒊ 迷糊;昏迷。
引明张敬修等《文忠公行实》:“已而天子闻太师不粥,遣中使问太师天下大计。太师迷惑昏瞶。”
清东轩主人《述异记·托体复生》:“吾乃嘉兴北门外某姓之女,年十七,尚未适人,偶患病昏瞶,似一梦然,今始甦醒。”
《狮子吼》第二回:“目前如见无数夜叉,驱杀千百地狱人,惊悸之餘,时作昏瞶。”
叶紫《夜的进行曲》:“眼睛一朦胧,头脑就觉得更加沉重而昏瞆。”
视力不明。
如:「他年纪老迈,两眼昏瞆。」
昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。
瞶读音:guì,kuì[ guì ]1. 察看:“赵简子将袭卫,使史墨行瞶之。”
2. 眼瞎:“如聋如瞶不少。”