hūn xiā
hūn bì
hūn zì
hūn wǎng
hūn nuò
hūn niè
hūn guān
hūn yūn
hūn jià
hūn máo
hūn miù
hūn rè
hūn yè
hūn yín
hūn xīn
hūn ǎi
hūn bèi
hūn lì
hūn mù
hūn màn
hūn mēng
hūn hān
hūn luàn
hūn zhǔ
hūn míng
hūn zǐ
hūn àn
hūn yīn
hūn yīn
hūn zhàng
hūn dài
hūn méng
hūn xī
hūn cháo
hūn yì
hūn shì
hūn duó
hūn rán
hūn huāng
hūn hào
hūn dàn
hūn méng
hūn zuì
hūn cāi
hūn zhòu
hūn xù
hūn wán
hūn ài
hūn mò
hūn guì
hūn máng
hūn měng
hūn jué
hūn xiǎo
hūn mài
hūn xuàn
hūn kuì
hūn náo
hūn duò
hūn mào
hūn juàn
hūn cuì
hūn mò
hūn bì
hūn kuì
hūn mào
hūn yú
hūn qì
hūn wǎn
hūn huáng
hūn xié
hūn yì
hūn mí
hūn jìn
hūn wǎng
hūn mào
hūn míng
hūn chāng
hūn àn
hūn téng
hūn chán
hūn shàng
hūn guān
hūn zhuó
hūn juě
hūn huò
hūn chóng
hūn zá
hūn hēi
hūn yú
hūn yòng
hūn yǒu
hūn wàng
hūn chāo
hūn wàng
hūn miǎn
hūn nüè
hūn dǎo
hūn mái
hūn cuò
hūn bào
hūn yīn
hūn cǎn
hūn kùn
hūn pí
hūn diàn
hūn lǎo
hūn sā
hūn dàn
hūn shǔ
hūn tì
hūn è
hūn zuò
hūn kuì
hūn méng
hūn bǐ
hūn lài
hūn kuáng
hūn sǐ
hūn rǎo
hūn rén
hūn yāo
hūn yú
hūn nán
hūn jūn
hūn sàng
hūn míng
hūn nì
hūn zè
hūn mèi
hūn jiā
hūn mò
hūn dé
hūn jiàn
hūn làn
hūn miù
hūn fēn
hūn bì
hūn wēi
hūn hūn
hūn hún
hūn zhá
hūn huì
hūn dùn
hūn yín
hūn mào
hūn fàng
hūn zhuó
hūn zhàng
hūn huà
hūn ruò
hūn chǒng
hūn zòng
hūn kǎn
hūn yì
hūn lǐ
hūn fán
hūn dì
hūn bì
hūn sāi
hūn sù
hūn zhān
hūn tún
hūn dǔn
hūn dàn
hūn dàn
hūn gòu
hūn yōng
hūn àn
hūn jiǎo
hūn gàng
hūn zhì
hūn chén
hūn shuì
hūn huì
hūn máng
hūn yáo
hūn huā
hūn yā
hūn xīng
眼昏如瞎;看不见(.好工具)东西。
⒈ 眼昏如瞎;看不见东西。
引宋沉与求《钱塘赋水母》:“藏纳众污无满盈,浮埃沉滓溷九清。结成此物宜昏盲,使鰕导迷作双睛。”
萧军《五月的矿山》第一章:“背脊由直到弯,眼睛由明亮到昏盲。”
昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。
盲读音:máng盲máng(名)看不见东西;瞎:~人|文~|色~。