hūn mái
hūn sù
hūn wàng
hūn xié
hūn hān
hūn mò
hūn màn
hūn juě
hūn rén
hūn chén
hūn hūn
hūn wǎn
hūn wàng
hūn lài
hūn yú
hūn yáo
hūn yīn
hūn mí
hūn yì
hūn juàn
hūn dé
hūn mēng
hūn yōng
hūn miǎn
hūn chóng
hūn náo
hūn ǎi
hūn yú
hūn pí
hūn gòu
hūn xuàn
hūn shì
hūn máo
hūn cāi
hūn àn
hūn nüè
hūn yì
hūn zì
hūn bào
hūn kuáng
hūn rè
hūn bì
hūn dàn
hūn kuì
hūn zhǔ
hūn luàn
hūn zuò
hūn mào
hūn mào
hūn dàn
hūn nuò
hūn dàn
hūn bì
hūn shàng
hūn mù
hūn huā
hūn yīn
hūn jià
hūn tún
hūn miù
hūn hēi
hūn duó
hūn mài
hūn wǎng
hūn yāo
hūn nán
hūn méng
hūn niè
hūn dì
hūn kuì
hūn jué
hūn měng
hūn huì
hūn yín
hūn zhòu
hūn xù
hūn míng
hūn huà
hūn zhàng
hūn mèi
hūn zhuó
hūn kùn
hūn fàng
hūn yòng
hūn àn
hūn huì
hūn yǒu
hūn yā
hūn duò
hūn téng
hūn bì
hūn méng
hūn guān
hūn gàng
hūn huāng
hūn jiā
hūn zuì
hūn lì
hūn zǐ
hūn wǎng
hūn chán
hūn xiā
hūn jiǎo
hūn sàng
hūn lǐ
hūn guì
hūn rǎo
hūn sā
hūn míng
hūn chǒng
hūn jìn
hūn dǎo
hūn xīn
hūn fēn
hūn miù
hūn zhuó
hūn ruò
hūn cǎn
hūn máng
hūn chāng
hūn zá
hūn máng
hūn yūn
hūn mò
hūn cháo
hūn ài
hūn mò
hūn dǔn
hūn fán
hūn xiǎo
hūn jūn
hūn bì
hūn guān
hūn jiàn
hūn cuì
hūn zhá
hūn diàn
hūn xī
hūn sǐ
hūn zè
hūn yú
hūn zhàng
hūn xīng
hūn huáng
hūn yì
hūn shǔ
hūn chāo
hūn mào
hūn wán
hūn yīn
hūn làn
hūn shuì
hūn yè
hūn lǎo
hūn è
hūn rán
hūn wēi
hūn àn
hūn bǐ
hūn cuò
hūn huò
hūn dài
hūn yín
hūn mào
hūn hún
hūn dàn
hūn sāi
hūn hào
hūn zhān
hūn méng
hūn bèi
hūn zòng
hūn zhì
hūn tì
hūn kǎn
hūn dùn
hūn nì
hūn qì
hūn kuì
hūn míng
⒈ 糊涂;愚昧。
引宋俞文豹《吹剑四录》:“少聪慧,长昏懵者,十常八九。”
清唐孙华《酬徐薲洲侍郎》诗:“偶然驻锡到敝邑,微言坐对开昏懵。”
清昭槤《啸亭续录·考据之难》:“至赵甌北《簷曝杂记》,以汤若望、南怀仁至乾隆中犹存,其言直同囈语,未审老叟何以昏懵若此。”
⒉ 昏迷;迷糊。
引清赵翼《簷曝杂记·三界庙》:“途次三儿廷俊甫周晬,忽患异证,连日昏懵,不乳不哭,医莫能愈也。”
清采蘅子《虫鸣漫录》卷二:“子疾渐剧,昏懵中,忽作西语索逋声,努目向人。”
昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。
懵读音:měng懵měng(形)懵懂;糊涂;不明事理。