hūn míng
hūn huā
hūn lǎo
hūn zhuó
hūn ruò
hūn cāi
hūn shì
hūn diàn
hūn yòng
hūn hēi
hūn xīng
hūn hān
hūn jià
hūn tún
hūn xiǎo
hūn jiā
hūn sù
hūn yú
hūn yīn
hūn mèi
hūn jìn
hūn náo
hūn dé
hūn méng
hūn jiàn
hūn juě
hūn wēi
hūn bì
hūn méng
hūn mí
hūn cuì
hūn jué
hūn zòng
hūn pí
hūn wán
hūn guān
hūn àn
hūn rén
hūn máng
hūn jiǎo
hūn kuì
hūn ǎi
hūn jūn
hūn rán
hūn měng
hūn yì
hūn hūn
hūn míng
hūn duò
hūn mēng
hūn hún
hūn gàng
hūn nán
hūn zhān
hūn shuì
hūn chóng
hūn cuò
hūn míng
hūn mài
hūn dùn
hūn dàn
hūn bèi
hūn chāng
hūn bào
hūn fán
hūn shàng
hūn dǔn
hūn mái
hūn kùn
hūn dǎo
hūn kuì
hūn cháo
hūn juàn
hūn xuàn
hūn huà
hūn wǎn
hūn zuò
hūn mò
hūn zhòu
hūn bì
hūn huì
hūn kuáng
hūn yì
hūn xié
hūn bǐ
hūn xī
hūn mò
hūn àn
hūn máng
hūn kuì
hūn dì
hūn àn
hūn xiā
hūn yōng
hūn lǐ
hūn wàng
hūn zá
hūn guì
hūn ài
hūn miǎn
hūn zhuó
hūn huáng
hūn è
hūn tì
hūn zhàng
hūn mào
hūn mò
hūn chán
hūn dàn
hūn wàng
hūn chén
hūn zhì
hūn gòu
hūn yǒu
hūn duó
hūn yīn
hūn rǎo
hūn dài
hūn mào
hūn nuò
hūn miù
hūn mù
hūn zuì
hūn luàn
hūn wǎng
hūn màn
hūn máo
hūn shǔ
hūn yā
hūn fàng
hūn zì
hūn fēn
hūn yú
hūn qì
hūn wǎng
hūn dàn
hūn yīn
hūn bì
hūn xù
hūn yè
hūn sā
hūn chǒng
hūn huò
hūn méng
hūn zè
hūn sǐ
hūn lài
hūn hào
hūn yūn
hūn zhǔ
hūn mào
hūn bì
hūn xīn
hūn huì
hūn yáo
hūn niè
hūn rè
hūn lì
hūn guān
hūn yì
hūn nì
hūn kǎn
hūn yín
hūn dàn
hūn yāo
hūn cǎn
hūn zhá
hūn téng
hūn làn
hūn nüè
hūn miù
hūn chāo
hūn sàng
hūn yú
hūn sāi
hūn zǐ
hūn yín
hūn mào
hūn zhàng
hūn huāng
⒈ 亦作“昏髦”。
⒉ 衰老;老迈。
引汉赵晔《吴越春秋·夫差传》:“杀四方蓬蒿以立名于荆蛮,斯亦大夫之力。今大夫昏耄而不自安,生变起诈,怨恶而出。”
唐韩愈《顺宗实录四》:“杜亚言卿昏耄,卿乃如是健耶!”
清蒲松龄《聊斋志异·长亭》:“我家老子昏髦,倘有不悉,郎肯为长亭一念老身,为幸多矣。”
⒊ 昏愦;糊涂。
引《三国志·吴志·甘宁传》:“祖今年老昏耄已甚,财穀并乏,左右欺弄,务於货利,侵求吏士。”
宋欧阳修《问进士策》之一:“自秦之焚书,‘六经’尽矣。至汉而出者,皆其残脱颠倒,或传之老师昏耄之説,或取之冢墓屋壁之间,是以学者不明,异説纷起。”
清唐甄《潜书·善游》:“夫二君荒淫昏髦,先自败德矣。”
昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。
耄读音:mào耄mào(名)指八九十岁的年纪;泛指老年:老~|~耋之年。