kuàng kuàng
kuàng nián
kuàng tú
kuàng jū
kuàng dù
kuàng luè
kuàng yàng
kuàng wèi
kuàng jiǎo
kuàng dàn
kuàng chǎng
kuàng diǎn
kuàng dàn
kuàng fèi
kuàng rán
kuàng gōng
kuàng mǎng
kuàng lǔ
kuàng jiǒng
kuàng píng
kuàng kuò
kuàng xué
kuàng kuò
kuàng rèn
kuàng miǎo
kuàng kuài
kuàng jié
kuàng zōng
kuàng dà
kuàng zhān
kuàng shì
kuàng shí
kuàng shī
kuàng zhì
kuàng chí
kuàng liàng
kuàng yì
kuàng tǔ
kuàng làng
kuàng quē
kuàng dàng
kuàng zú
kuàng miǎo
kuàng lǐ
kuàng rán
kuàng wú
kuàng kè
kuàng yǎn
kuàng guān
kuàng dài
kuàng mài
kuàng gǔ
kuàng suì
kuàng dàn
kuàng jì
kuàng yuán
kuàng fū
kuàng tú
kuàng rì
kuàng zhuō
kuàng huái
kuàng qí
kuàng wú
kuàng lín
kuàng zǎi
kuàng é
kuàng jí
kuàng bào
kuàng duò
kuàng yǎng
kuàng guì
kuàng shū
kuàng nǚ
kuàng zhí
kuàng lǎng
kuàng mì
kuàng yǔ
kuàng ào
kuàng bài
kuàng zhì
kuàng xū
kuàng shuǎng
kuàng bān
kuàng yí
kuàng yè
kuàng jié
kuàng fàng
kuàng guān
kuàng shì
kuàng yě
kuàng guān
kuàng dá
kuàng zhuì
kuàng wàng
kuàng fèi
kuàng wù
kuàng jì
kuàng mǎng
kuàng jué
kuàng yí
kuàng shì
kuàng yuǎn
kuàng rú
kuàng mò
kuàng chǎng
kuàng yí
kuàng gé
kuàng zǔ
kuàng yǎo
kuàng bié
kuàng guān
kuàng ēn
zhì wú
guì wú
néng wú
wàn wú
hé wú
dé wú
duàn wú
zàn wú
liǎo wú
tán wú
jué wú
kuàng wú
kōng wú
sān wú
bù wú
yǒu wú
lüè wú
míng wú
shù wú
yì wú
kě wú
dú wú
zhēn wú
zhī wú
lǜ wú
nā mó
dōu wú
xū wú
jù wú
jiāng wú
tài wú
wén wú
yǎo wú
⒈ 犹绝无。
引《新唐书·郑从谠传》:“以彦球本善意,且才可任,释不问,而付以兵,旷无餘猜,故得其死力。”
旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。
无读音:wú,mó[ wú ]
1.没有(跟“有”相对):从~到有。~产阶级。有则改之,~则加勉。
2.不:~论。~须。
3.不论:事~大小,都有人负责。
4.同“毋”。
5.姓。
[ mó ]
见【南无】。