kuàng guān
kuàng shī
kuàng tú
kuàng jié
kuàng diǎn
kuàng dài
kuàng qí
kuàng kuài
kuàng jué
kuàng dàn
kuàng chǎng
kuàng kuò
kuàng lǎng
kuàng zǔ
kuàng yuán
kuàng nián
kuàng dàng
kuàng é
kuàng shì
kuàng làng
kuàng ào
kuàng gǔ
kuàng liàng
kuàng dàn
kuàng yì
kuàng kuò
kuàng bān
kuàng gé
kuàng fèi
kuàng shí
kuàng yí
kuàng bài
kuàng jiǒng
kuàng wèi
kuàng kuàng
kuàng mò
kuàng rì
kuàng fū
kuàng zhān
kuàng shì
kuàng rán
kuàng guān
kuàng rán
kuàng yuǎn
kuàng jì
kuàng huái
kuàng xué
kuàng mǎng
kuàng yǔ
kuàng shì
kuàng gōng
kuàng chǎng
kuàng bào
kuàng ēn
kuàng dà
kuàng jiǎo
kuàng lǐ
kuàng guì
kuàng mì
kuàng dù
kuàng píng
kuàng jí
kuàng fàng
kuàng zǎi
kuàng suì
kuàng yè
kuàng zōng
kuàng luè
kuàng yí
kuàng wú
kuàng lín
kuàng yě
kuàng yí
kuàng tǔ
kuàng quē
kuàng yàng
kuàng rú
kuàng mǎng
kuàng tú
kuàng dàn
kuàng wàng
kuàng kè
kuàng wú
kuàng yǎng
kuàng zhí
kuàng shuǎng
kuàng zú
kuàng nǚ
kuàng dá
kuàng bié
kuàng xū
kuàng jì
kuàng zhuì
kuàng jié
kuàng guān
kuàng duò
kuàng lǔ
kuàng fèi
kuàng mài
kuàng miǎo
kuàng zhuō
kuàng zhì
kuàng yǎn
kuàng wù
kuàng chí
kuàng guān
kuàng shū
kuàng miǎo
kuàng rèn
kuàng zhì
kuàng yǎo
kuàng jū
dàn dàn
shèn dàn
sù dàn
xiāo dàn
dàn dàn
chún dàn
jiǎn dàn
yūn dàn
kū dàn
kǔ dàn
ǎn dàn
zhàn dàn
tùn dàn
mí dàn
xián dàn
lěng dàn
xián dàn
gǔ dàn
shū dàn
shěn dàn
tián dàn
nóng dàn
yōu dàn
chún dàn
cū dàn
qīng dàn
zhèn dàn
yǎng dàn
kuò dàn
huāng dàn
àn dàn
hūn dàn
chōng dàn
kuàng dàn
xī dàn
qiǎn dàn
shǒu dàn
shí dàn
sù dàn
gū dàn
zhǐ dàn
tuì dàn
tuí dàn
yí dàn
tián dàn
kǒu dàn
níng dàn
qīng dàn
gān dàn
jìng dàn
hán dàn
zhēn dàn
qī dàn
píng dàn
xū dàn
cǎn dàn
yǎ dàn
hán dàn
hěn dàn
àn dàn
chéng dàn
cǎn dàn
àn dàn
guǎ dàn
sàn dàn
chě dàn
wēn dàn
⒈ 旷达而淡泊。
引《晋书·王述传》:“怀祖清贞简贵,不减祖父,但旷淡微不及耳。”
唐白居易《故京兆元少尹文集序》:“襟灵之旷淡,骨肉之敦爱……皆布在章句中。”
《苕溪渔隐丛话后集·张芸叟》引宋蔡絛《西清诗话》:“王摩詰诗,浑厚一段,覆盖古今;但如久隐,山林之人,徒成旷淡。”
旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。
淡读音:dàn淡dàn(1)(形)液体或气体中所含的某种成分少:天高云~。(2)(形)味道不浓:这菜太~。(3)(形)(颜色)浅:~黄。(4)(形)不热心:冷~。(5)(形)营业不旺盛:~季。