旷瘝


旷瘝的组词


旷略

kuàng luè

旷芜

kuàng wú

旷贵

kuàng guì

旷志

kuàng zhì

旷逸

kuàng yì

旷窅

kuàng yǎo

旷时

kuàng shí

旷林

kuàng lín

旷课

kuàng kè

旷度

kuàng dù

旷卤

kuàng lǔ

旷费

kuàng fèi

旷迥

kuàng jiǒng

旷无

kuàng wú

旷叶

kuàng yè

旷亮

kuàng liàng

旷谧

kuàng mì

旷衍

kuàng yǎn

旷隔

kuàng gé

旷快

kuàng kuài

旷诞

kuàng dàn

旷误

kuàng wù

旷士

kuàng shì

旷原

kuàng yuán

旷夫

kuàng fū

旷岁

kuàng suì

旷古

kuàng gǔ

旷夷

kuàng yí

旷观

kuàng guān

旷远

kuàng yuǎn

旷脚

kuàng jiǎo

旷工

kuàng gōng

旷瀁

kuàng yǎng

旷旷

kuàng kuàng

旷绝

kuàng jué

旷别

kuàng bié

旷废

kuàng fèi

旷浪

kuàng làng

旷败

kuàng bài

旷济

kuàng jì

旷癏

kuàng guān

旷适

kuàng shì

旷敞

kuàng chǎng

旷宗

kuàng zōng

旷遗

kuàng yí

旷代

kuàng dài

旷样

kuàng yàng

旷年

kuàng nián

旷途

kuàng tú

旷迈

kuàng mài

旷放

kuàng fàng

旷瞻

kuàng zhān

旷位

kuàng wèi

旷朗

kuàng lǎng

旷霁

kuàng jì

旷廓

kuàng kuò

旷拙

kuàng zhuō

旷弛

kuàng chí

旷土

kuàng tǔ

旷世

kuàng shì

旷滞

kuàng zhì

旷恩

kuàng ēn

旷场

kuàng chǎng

旷虚

kuàng xū

旷额

kuàng é

旷淡

kuàng dàn

旷居

kuàng jū

旷疏

kuàng shū

旷卒

kuàng zú

旷荡

kuàng dàng

旷奇

kuàng qí

旷女

kuàng nǚ

旷宇

kuàng yǔ

旷如

kuàng rú

旷瘝

kuàng guān

旷漭

kuàng mǎng

旷莽

kuàng mǎng

旷奥

kuàng ào

旷失

kuàng shī

旷阙

kuàng quē

旷平

kuàng píng

旷抱

kuàng bào

旷竭

kuàng jié

旷任

kuàng rèn

旷劫

kuàng jié

旷阔

kuàng kuò

旷渺

kuàng miǎo

旷典

kuàng diǎn

旷日

kuàng rì

旷达

kuàng dá

旷野

kuàng yě

旷邈

kuàng miǎo

旷职

kuàng zhí

旷载

kuàng zǎi

旷望

kuàng wàng

旷学

kuàng xué

旷惰

kuàng duò

旷涂

kuàng tú

旷官

kuàng guān

旷爽

kuàng shuǎng

旷肰

kuàng rán

旷怀

kuàng huái

旷漠

kuàng mò

旷仪

kuàng yí

旷大

kuàng dà

旷俎

kuàng zǔ

旷澹

kuàng dàn

旷瘠

kuàng jí

旷礼

kuàng lǐ

旷班

kuàng bān

旷坠

kuàng zhuì

旷然

kuàng rán


恫瘝

tōng guān

民瘝

mín guān

痌瘝

tōng guān

旷瘝

kuàng guān

上一组词:痌切
下一组词:旷癏

更多旷的组词

旷瘝的意思


词语解释:

(.好工具)后以'旷瘝'指旷废职守。
指旷职之官吏。

引证解释:

⒈ 后以“旷瘝”指旷废职守。

引《书·冏命》:“非人其吉,惟货其吉,若时瘝厥官。”
蔡沉集传:“言不于其人之善,而惟以货贿为善,则是旷厥官。”
宋叶适《除淮东总领谢表》:“必吝出纳,是为有司之常;苟逃旷瘝,终返腐儒之旧。”
《明史·孙磐传》:“请定建言者为四等……粉饰文具,循默不言者,则罢黜之。庶言官知警,不至旷瘝。”

⒉ 指旷职之官吏。

引明徐渭《旱甚久不应祷再追前韵》:“玩愒如不闻,旷瘝秉何义。”

更多瘝的组词

旷瘝详细解释


读音:kuàng

旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。

读音:guān

病;痛苦:恫(tōng)~在抱。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025