kǒu shì
kǒu chéng
kǒu shí
kǒu lìng
kǒu lèi
kǒu shí
kǒu shùn
kǒu huà
kǒu cái
kǒu shuǐ
kǒu chēng
kǒu xuān
kǒu chuān
kǒu jiào
kǒu hóng
kǒu yì
kǒu shēng
kǒu yì
kǒu biàn
kǒu chī
kǒu fá
kǒu qì
kǒu chǎng
kǒu jí
kǒu dǎi
kǒu fù
kǒu nà
kǒu chěn
kǒu hóng
kǒu gòu
kǒu xián
kǒu qiāng
kǒu xiū
kǒu dé
kǒu qīng
kǒu xiǎo
kǒu qì
kǒu guò
kǒu liǎn
kǒu mǐn
kǒu qín
kǒu xì
kǒu shēng
kǒu ruì
kǒu jiǎo
kǒu chén
kǒu chén
kǒu mó
kǒu dàn
kǒu jī
kǒu cǎi
kǒu lǜ
kǒu mǐ
kǒu jìn
kǒu wěn
kǒu nè
kǒu mǒ
kǒu chán
kǒu gǎn
kǒu cǎi
kǒu huì
kǒu cáng
kǒu yín
kǒu wèi
kǒu biàn
kǒu chèn
kǒu duì
kǒu lǐ
kǒu zhàn
kǒu miàn
kǒu liáng
kǒu jì
kǒu kuài
kǒu hai
kǒu àn
kǒu niè
kǒu gěi
kǒu qì
kǒu liáng
kǒu tián
kǒu huí
kǒu zhào
kǒu fēng
kǒu zi
kǒu xìn
kǒu yuán
kǒu nèi
kǒu kě
kǒu tí
kǒu chì
kǒu tǐ
kǒu fèi
kǒu yán
kǒu jiǎn
kǒu jìng
kǒu dà
kǒu qiǎn
kǒu jì
kǒu gòng
kǒu chì
kǒu tūn
kǒu tou
kǒu shòu
kǒu qián
kǒu chǐ
kǒu zhī
kǒu yín
kǒu bìng
kǒu lì
kǒu hūn
kǒu mǎ
kǒu yue
kǒu yú
kǒu qián
kǒu jiá
kǒu xiě
kǒu wěn
kǒu wù
kǒu suì
kǒu yīn
kǒu zhuō
kǒu mí
kǒu yù
kǒu jǐn
kǒu cí
kǒu zhí
kǒu xíng
kǒu fēn
kǒu shù
kǒu bēi
kǒu fú
kǒu huá
kǒu huò
kǒu tán
kǒu lùn
kǒu shé
kǒu duō
kǒu chuāng
kǒu pí
kǒu tán
kǒu ào
kǒu zuǐ
kǒu mò
kǒu yǐn
kǒu cí
kǒu dí
kǒu wèi
kǒu yán
kǒu cè
kǒu bīng
kǒu shòu
kǒu là
kǒu gān
kǒu jiàn
kǒu chòu
kǒu běi
kǒu sòng
kǒu shào
kǒu chuán
kǒu zī
kǒu jǐng
kǒu zhào
kǒu diào
kǒu xíng
kǒu lóng
kǒu fú
kǒu àn
kǒu yǔ
kǒu fǔ
kǒu là
kǒu bái
kǒu chì
kǒu xiàng
kǒu chǎn
kǒu fēng
kǒu kǔ
kǒu chuò
kǒu fù
kǒu huà
kǒu yǔ
kǒu dai
kǒu bào
kǒu dá
kǒu kǒu
kǒu suàn
kǒu hào
kǒu jìng
kǒu xián
kǒu yuàn
kǒu zé
kǒu zhòng
kǒu shuǎng
kǒu yìng
kǒu wài
kǒu chuán
kǒu ò
⒈ 犹言句句话。
引宋文天祥《出真州》诗序:“某见相公一箇恁么人,口口是忠臣,某如何敢杀相公?”
⒉ 连声;口口声声。 《红楼梦》第一〇九回:“寳玉接来一瞧,那玉有三寸方圆,形似甜瓜,色有红晕,甚是精致。
引寳玉口口称讚。”
清陈天华《警世钟》:“有人口口説打洋人,却不讲洋人怎么打法。”