cāng xiù
cāng shén
cāng méng
cāng zú
cāng gēng
cāng gǒu
cāng dì
cāng yú
cāng cuì
cāng qióng
cāng lù
cāng niǎo
cāng yù
cāng máng
cāng yǎ
cāng chì
cāng guān
cāng tiān
cāng bái
cāng mǎng
cāng huáng
cāng tái
cāng shū
cāng lù
cāng máng
cāng wū
cāng sè
cāng gǔ
cāng méng
cāng hēi
cāng yín
cāng yá
cāng láng
cāng hǎi
cāng jìng
cāng huá
cāng qí
cāng xiá
cāng mín
cāng yǔ
cāng huáng
cāng láng
cāng yán
cāng shān
cāng táng
cāng cén
cāng àn
cāng cāng
cāng yíng
cāng cù
cāng yù
cāng rùn
cāng yān
cāng yīng
cāng míng
cāng ěr
cāng míng
cāng huáng
cāng líng
cāng luán
cāng hú
cāng hào
cāng jí
cāng lí
cāng sì
cāng hào
cāng zhú
cāng lǎo
cāng qiú
cāng qián
cāng láng
cāng tóu
cāng méng
cāng pó
cāng mín
cāng liáng
cāng shēng
cāng xuán
cāng lóng
cāng làng
⒈ 亦作“苍虯”。
⒉ 青色的龙。
引三国魏曹植《九咏》:“駟苍虬兮翼轂,驾陵鱼兮驂鲸。”
唐王勃《寻道观》诗:“苍虬不可得,空望白云衢。”
明杨柔胜《玉环记·延赏庆寿》:“苍虬白鹤常廝守,松柏同荣,岁寒不朽。”
⒊ 形容树木盘曲的枝干。见“苍虬”。
引宋王沂孙《疎影·咏梅影》词:“苍虯欲捲涟漪去,慢蜕却、连环香骨。”
清顾炎武《岁九月虏令伐我墓柏二株》诗:“老柏生崇冈,本是苍虬种。”