cāng yá
cāng méng
cāng líng
cāng shū
cāng hú
cāng qián
cāng láng
cāng huá
cāng xiá
cāng tiān
cāng luán
cāng qí
cāng yíng
cāng sì
cāng gǔ
cāng pó
cāng chì
cāng yù
cāng cén
cāng yīng
cāng xiù
cāng yán
cāng bái
cāng yǔ
cāng jìng
cāng yān
cāng lù
cāng cuì
cāng lí
cāng huáng
cāng guān
cāng láng
cāng shén
cāng shān
cāng míng
cāng ěr
cāng hào
cāng sè
cāng míng
cāng qióng
cāng liáng
cāng yín
cāng máng
cāng hào
cāng lóng
cāng hēi
cāng niǎo
cāng mǎng
cāng dì
cāng qiú
cāng shēng
cāng méng
cāng láng
cāng méng
cāng xuán
cāng wū
cāng zú
cāng huáng
cāng cāng
cāng jí
cāng zhú
cāng yú
cāng lǎo
cāng gǒu
cāng cù
cāng huáng
cāng àn
cāng yù
cāng mín
cāng tóu
cāng làng
cāng rùn
cāng tái
cāng máng
cāng hǎi
cāng gēng
cāng mín
cāng yǎ
cāng táng
cāng lù
tiān láng
qīng láng
hóng láng
dì láng
xīng láng
gōng láng
sè láng
xiāo láng
chái láng
bái láng
fēng láng
qí láng
dú láng
tiáo láng
hú láng
shǔ láng
tān láng
ā láng
cāng láng
è láng
fēng láng
hǔ láng
chái láng
wū láng
yǐn láng
liáo láng
shè láng
⒈ 青色。
引《吕氏春秋·审时》:“后时者弱苗而穗苍狼,薄色而美芒。”
毕沅校注:“苍狼,青色也。在竹曰苍筤,在天曰仓浪,在水曰沧浪,字异而义皆同。”
1.青色(包括蓝和绿):~松翠柏。
2.灰白色:~白。~髯。
3.指天或天空:上~。~穹。
4.姓。
狼读音:láng狼láng(名)哺乳动物;形状和狗相似;昼伏夜出;性情残忍而贪婪;伤害人畜;对畜牧业有害处。