cāng huáng
cāng yǔ
cāng tóu
cāng qiú
cāng shēng
cāng shū
cāng qí
cāng yán
cāng zhú
cāng xuán
cāng méng
cāng cuì
cāng yān
cāng lù
cāng máng
cāng àn
cāng luán
cāng yíng
cāng huáng
cāng huáng
cāng hào
cāng gǒu
cāng cāng
cāng jìng
cāng láng
cāng wū
cāng liáng
cāng lí
cāng yù
cāng yǎ
cāng tiān
cāng tái
cāng mín
cāng gǔ
cāng guān
cāng qióng
cāng méng
cāng shān
cāng cù
cāng sì
cāng méng
cāng hào
cāng láng
cāng táng
cāng niǎo
cāng zú
cāng máng
cāng chì
cāng dì
cāng huá
cāng rùn
cāng mǎng
cāng yīng
cāng ěr
cāng míng
cāng hǎi
cāng lóng
cāng shén
cāng qián
cāng mín
cāng yú
cāng sè
cāng pó
cāng lǎo
cāng làng
cāng gēng
cāng xiá
cāng hú
cāng líng
cāng jí
cāng hēi
cāng yá
cāng xiù
cāng láng
cāng yù
cāng míng
cāng bái
cāng cén
cāng lù
cāng yín
⒈ 苍天。
引唐李白《明堂赋》:“廓区宇以立极,缀苍顥之頽纲。”
王琦注:“班固《答宾戏》:‘超忽荒而躆顥苍。’ 颜师古注:‘顥,顥天也,元气顥汗,故曰顥天。其色苍苍,故曰苍天。’”