cāng zú
cāng hēi
cāng gēng
cāng jìng
cāng niǎo
cāng gǒu
cāng zhú
cāng dì
cāng yīng
cāng xiù
cāng ěr
cāng bái
cāng yǔ
cāng láng
cāng guān
cāng shū
cāng láng
cāng cāng
cāng làng
cāng gǔ
cāng méng
cāng lóng
cāng yù
cāng yān
cāng sè
cāng méng
cāng wū
cāng mín
cāng chì
cāng míng
cāng shēng
cāng méng
cāng yù
cāng yú
cāng qióng
cāng yá
cāng tiān
cāng àn
cāng qiú
cāng cuì
cāng huáng
cāng láng
cāng hǎi
cāng sì
cāng lù
cāng shān
cāng pó
cāng lù
cāng qián
cāng tái
cāng rùn
cāng xiá
cāng shén
cāng luán
cāng táng
cāng cù
cāng hào
cāng mǎng
cāng líng
cāng huá
cāng huáng
cāng jí
cāng lǎo
cāng yín
cāng yíng
cāng yán
cāng cén
cāng míng
cāng qí
cāng yǎ
cāng liáng
cāng máng
cāng tóu
cāng máng
cāng huáng
cāng mín
cāng lí
cāng hào
cāng xuán
cāng hú
róu rùn
zhěn rùn
hóng rùn
guāng rùn
róng rùn
yān rùn
bǐ rùn
xiè rùn
gāo rùn
yù rùn
zèn rùn
yǔ rùn
huó rùn
tōng rùn
méi rùn
fāng rùn
jiān rùn
shù rùn
líng rùn
cháo rùn
kǎi rùn
yóu rùn
yí rùn
xiù rùn
liú rùn
qìn rùn
jìn rùn
dà rùn
shì rùn
diào rùn
jiè rùn
zhàn rùn
kēng rùn
yān rùn
lǎng rùn
bái rùn
huá rùn
chéng rùn
qián rùn
yù rùn
chǔ rùn
xù rùn
míng rùn
yīn rùn
qīng rùn
rù rùn
yuán rùn
pèi rùn
guā rùn
qīng rùn
pāng rùn
wēn rùn
kān rùn
jiān rùn
wò rùn
sū rùn
bì rùn
qià rùn
xiān rùn
jī rùn
lì rùn
xián rùn
dé rùn
kū rùn
féi rùn
yú rùn
hé rùn
sī rùn
qiú rùn
huáng rùn
yóu rùn
pāng rùn
cāng rùn
cún rùn
shān rùn
huá rùn
fēng rùn
yú rùn
sháo rùn
wò rùn
zhān rùn
yǒu rùn
bō rùn
hé rùn
hán rùn
lín rùn
ēn rùn
huì rùn
jiàn rùn
zī rùn
rú rùn
jīn rùn
fēn rùn
hóng rùn
gān rùn
tián rùn
gǔ rùn
zé rùn
jiān rùn
diāo rùn
shī rùn
jìn rùn
hóng rùn
jìn rùn
guī rùn
⒈ 青翠滋润。
引明方孝孺《中山草堂记》:“臺城中有小山特立,圆秀苍润,远望之如人之弁冠。”
⒉ 形容绘画苍劲滋润。
引清侯方域《倪云林十万图记》:“此盖借意成之,而墨法在有无之间,居然苍润。”
《诗刊》1978年第5期:“我国有一派水墨写意画,精于选材,深于立意,往往几笔挥发,就让素净苍润的花鸟竹石给人以雄浑之气。”
1.青色(包括蓝和绿):~松翠柏。
2.灰白色:~白。~髯。
3.指天或天空:上~。~穹。
4.姓。
润读音:rùn润rùn(1)(形)细腻光滑;滋润:光~|~泽。(2)(动)加油或水;使不干枯:浸~|~嗓子。(3)(动)使有光彩(指修改文章):~色|~饰。(4)(名)利益;好处:分~|利~。