cāng hú
cāng cén
cāng mín
cāng xiá
cāng huáng
cāng shēng
cāng gǒu
cāng láng
cāng huáng
cāng zú
cāng qián
cāng yǔ
cāng luán
cāng xuán
cāng yīng
cāng liáng
cāng qiú
cāng lí
cāng hào
cāng shū
cāng yú
cāng qí
cāng wū
cāng sì
cāng méng
cāng gēng
cāng shān
cāng míng
cāng yín
cāng tái
cāng táng
cāng yù
cāng sè
cāng máng
cāng guān
cāng yǎ
cāng dì
cāng míng
cāng cuì
cāng yá
cāng rùn
cāng yù
cāng láng
cāng yān
cāng chì
cāng àn
cāng bái
cāng lǎo
cāng mín
cāng yán
cāng shén
cāng cāng
cāng huá
cāng lù
cāng lù
cāng hào
cāng huáng
cāng hǎi
cāng xiù
cāng làng
cāng lóng
cāng yíng
cāng líng
cāng jìng
cāng mǎng
cāng ěr
cāng jí
cāng niǎo
cāng hēi
cāng méng
cāng cù
cāng qióng
cāng láng
cāng tiān
cāng máng
cāng pó
cāng zhú
cāng méng
cāng gǔ
cāng tóu
⒈ 苍天。
引《文选·王延寿<鲁灵光殿赋>》:“据坤灵之寳势,承苍昊之纯殷。”
张铣注:“苍昊,天也。”
唐李白《荆州贼乱临洞庭言怀作》诗:“长叫天可闻,吾将问苍昊。”
清唐孙华《七夕喜雨》诗:“有巧须从苍昊乞,一倾灵液徧乾坤。”
郭沫若《满江红·毛主席去安源》词:“正前进,气吞玉宇,志凌苍昊。”