cāng wū
cāng huáng
cāng shén
cāng jí
cāng shēng
cāng yīng
cāng hēi
cāng yá
cāng lù
cāng mín
cāng xiá
cāng gǔ
cāng cāng
cāng yù
cāng láng
cāng táng
cāng zú
cāng pó
cāng jìng
cāng yán
cāng méng
cāng tóu
cāng méng
cāng zhú
cāng hǎi
cāng xiù
cāng guān
cāng bái
cāng lóng
cāng qiú
cāng cén
cāng líng
cāng tiān
cāng cuì
cāng láng
cāng méng
cāng yù
cāng míng
cāng yān
cāng rùn
cāng xuán
cāng láng
cāng shū
cāng niǎo
cāng sè
cāng yíng
cāng yú
cāng qián
cāng yín
cāng gǒu
cāng yǎ
cāng sì
cāng lù
cāng yǔ
cāng huá
cāng lǎo
cāng àn
cāng máng
cāng míng
cāng huáng
cāng qí
cāng shān
cāng ěr
cāng huáng
cāng hào
cāng hú
cāng liáng
cāng luán
cāng lí
cāng chì
cāng cù
cāng làng
cāng gēng
cāng máng
cāng qióng
cāng dì
cāng tái
cāng mǎng
cāng mín
cāng hào
cōng máng
jǐn máng
cōng máng
nóng máng
jí máng
cù máng
fán máng
qū máng
jí máng
cāng máng
bāng máng
shàng máng
bēn máng
zháo máng
fēi máng
nào máng
cuò máng
dié máng
chá máng
bǎi máng
lián máng
zhù máng
bié máng
bēn máng
xià máng
cái máng
huāng máng
cāng máng
rǒng máng
jīng máng
xīn máng
láng máng
bō máng
huāng máng
xiā máng
zǎn máng
bái máng
dà máng
tián máng
bǎi máng
luàn máng
pū máng
juān máng
guì máng
gǎn máng
chūn máng
pín máng
qiān máng
cōng máng
jù máng
fán máng
⒈ 犹仓皇;匆忙。
引唐张彦远《历代名画记·张璪》:“值朱泚乱,京城骚扰, 璪亦登时逃去,家人见画在帧,苍忙掣落。”
宋洪迈《夷坚丁志·西池游》:“逻卒躡寻,见周意状苍忙,而污血被体,共执送官。”
元耶律楚材《再过西域山城驿》诗:“主人欢喜铺毛毯,驛吏苍忙洗瓦鐘。”
⒉ 犹苍茫。
引宋王安石《舒州七月十七日雨》诗:“淅沥未生罗豆水,苍忙空失皖公山。”
1.青色(包括蓝和绿):~松翠柏。
2.灰白色:~白。~髯。
3.指天或天空:上~。~穹。
4.姓。
忙读音:máng忙máng(1)(形)事情多;不得空:繁~|这几天很~。(2)(动)急迫不停地、加紧地做:你近来~些什么?|他一个人~不过来。