chán fēng
chán yuán
chán mén
chán xiào
chán dào
chán tíng
chán guī
chán lǜ
chán yì
chán nà
chán guān
chán yǒu
chán ān
chán zhòng
chán zhī
chán hé
chán jiā
chán yīn
chán mó
chán gé
chán fáng
chán bǎn
chán jù
chán zǔ
chán gēng
chán kǎi
chán dēng
chán gōng
shàn biàn
shàn dài
chán xué
chán sì
chán lǐ
chán liú
chán sēng
chán rén
chán shī
chán hù
chán yuè
chán xīn
chán jì
chán dé
chán zhōng
chán tán
chán jì
chán bó
chán yǔ
chán kè
shàn huà
chán zhàng
chán zuò
chán guān
chán zuàn
chán dài
chán chuáng
shàn wèi
chán guǒ
chán shū
chán chéng
chán tà
shàn gào
chán fǎ
chán jiǎng
chán chú
chán yuè
chán yuàn
chán tiān
chán yǐ
chán shòu
chán qī
chán guó
chán bǎn
chán nà
chán lǚ
chán shòu
chán jī
chán yī
chán hé
chán huì
chán táng
chán jū
chán shā
chán shì
chán jū
chán páo
chán shì
chán cǎo
chán zuò
chán hào
chán bìng
chán huà
chán jīng
chán zōng
chán kū
shàn wén
chán fēi
chán liáo
chán jiōng
chán niàn
xiàn bó
jiāng bó
lóng bó
shān bó
bā bó
kāng bó
luò bó
láng bó
guǐ bó
cí bó
nán bó
jī bó
lí bó
sàn bó
lǎo bó
tǔ bó
shì bó
yù bó
shī bó
yān bó
guān bó
mù bó
xuē bó
qiān bǎi
gēng bó
shù bó
chán bó
gē bó
zhòng bó
èr bó
àn bó
shào bó
zhù bó
huá bó
méi bó
yú bó
shū bai
jī bó
cháng bó
dù bó
jùn bó
chóng bó
wén bó
guàn bó
jī bó
fēng bó
cài bó
tú bó
huān bó
qiū bó
ā bó
cóng bó
fāng bó
jù bó
méng bó
xī bó
bèn bó
huáng bó
zōng bó
sēn bó
shī bó
shè bó
yǎn bó
hǎi bó
jù bó
gǔ bó
xióng bó
péng bó
qí bó
qiān bó
hù bó
hóu bó
zhī bó
guó bó
jǐng bó
fēng bó
dà bó
xiàng bó
cháng bó
xiān bó
yáng bó
zhōu bó
méi bó
shì bó
hé bó
piān bó
tíng bó
nǚ bó
wǔ bó
tà bó
míng bó
fān bó
bāng bó
zhǔ bó
xián bó
suì bó
huǒ bó
jiàng bó
chēng bó
hé bó
dū bó
hóng bó
xiǎo bó
qiáng bó
biǎo bó
yú bó
jiǔ bó
sì bó
⒈ 对有道僧人的尊称。
引唐李白《答族侄僧中孚赠玉泉仙人掌茶》诗:“宗英乃禪伯,投赠有佳篇。”
宋陈与义《怀天经智老因访之》诗:“西菴禪伯还多病,北栅儒先只固穷。”
明袁宏道《虎耳岩不二和尚碑记》:“余童年熟不二师名,以为古尊宿也,既而閲元美、伯玉二先生集,往往道之,始知为近代禪伯。”
1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。
伯读音:bǎi,bó[ bó ]1. 兄弟排行次序:伯仲(指兄弟的次第,喻事物不相上下)。
2. 父亲的哥哥:伯伯。伯父。伯母。
3. 对父辈戚友的尊称:老伯。世伯。
4. 封建制度五等爵位的第三等:伯爵。
5. 旧时对文章、道德足为表率者的尊称:“海内文章伯”。
6. 姓。