shī yǔ
shī kǎi
shī jiě
shī jiāo
shī chéng
shī gōng
shī tǎ
shī zǔ
shī qí
shī shēng
shī dào
shī yǒu
shī fēng
shī xīn
shī yé
shī shù
shī shuō
shī shī
shī yú
shī zhàng
shī tài
shī zōng
shī zhòng
shī gū
shī chuán
shī mó
shī rú
shī fu
shī bīng
shī gōng
shī qī
shī mén
shī niáng
shī pó
shī biǎo
shī lǎo
shī jūn
shī kuàng
shī mǔ
shī shuài
shī xiàng
shī shì
shī wáng
shī gǔ
shī fǔ
shī jì
shī zūn
shī dé
shī fu
shī tú
shī láng
shī yí
shī yǎng
shī yuán
shī jǔ
shī diàn
shī zhǎng
shī dì
shī shì
shī xué
shī lǜ
shī bó
shī lǚ
shī lì
shī xiōng
shī bó
shī rén
shī mó
shī zǐ
shī mǔ
shī yǐn
shī fàn
shī jiàng
shī chuán
shī fǎ
shī dài
shī bǐ
shī gàn
shī bǎo
shī xùn
kuǎn mó
zhǎng mó
gōng mó
dìng mú
hóng mó
kào mó
xióng mó
zhuī mó
shī mó
yàng mó
miáo mó
fēi mó
huá mó
lín mó
xiū mó
mù mú
pù mó
guī mó
fǎng mó
duàn mú
cháng mó
yìng mó
miàn mó
piāo mó
tiě mó
kǎi mó
zào mó
rǔ mó
mò mó
pǔ mó
tǔ mó
yáng mó
gòng mó
cái mó
yuǎn mó
zì mú
zhǔn mó
guǐ mó
tóng mú
láo mó
fàn mó
xíng mó
yìn mó
shì mó
pī mó
háng mó
zhù mó
shǒu mó
píng mó
⒈ 犹师表。
引《三国志·魏志·邴原传》“太祖征吴,原从行,卒” 裴松之注引《邴原别传》:“郑君学览古今, 博文彊识,鉤深致远,诚学者之师模也。”
宋胡仔《苕溪渔隐丛话后集·迂叟》:“司马文正尝铭范蜀公所惠布衾云:‘ 颜乐一簞,万世师模; 紂居琼室,死为独夫。’”
明李东阳《圣驾视学有述》诗:“拜瞻共识师模重,坐讲方知圣道尊。”
1. 教人的人:老师。导师。师傅。师生。师徒。师德。良师益友。好(
)为人师。2. 擅长某种技术的人:工程师。医师。技师。
3. 效法:师法古人。
4. 榜样:师范。
5. 指由师徒或师生关系产生的:师母。师兄。师弟。师妹。
6. 对和尚或道士的尊称:法师。禅师。
7. 军队:会师。出师。
8. 军队的编制单位,团或旅的上一级:师长。师座。
9. 一国的首都:京师。
10. 姓。
模读音:mó,mú[ mó ]1. 法式,规范,标准:模范。模式。楷模。模型。模本。模压。
2. 仿效:模仿(亦作“摹仿”)。模拟(亦作“摹拟”)。模写。
3. 特指“模范”:劳模。英模。