shī mó
shī fàn
shī dì
shī gàn
shī xiōng
shī niáng
shī shì
shī jì
shī tǎ
shī chuán
shī bīng
shī kǎi
shī zǐ
shī kuàng
shī mó
shī fu
shī rén
shī mén
shī shī
shī lǜ
shī pó
shī shuài
shī xiàng
shī zhòng
shī xīn
shī zūn
shī fēng
shī láng
shī xué
shī shù
shī fǔ
shī rú
shī jǔ
shī yǐn
shī chuán
shī fu
shī yǔ
shī bó
shī gū
shī lǎo
shī lì
shī diàn
shī xùn
shī yí
shī biǎo
shī zōng
shī gōng
shī fǎ
shī dé
shī jiàng
shī wáng
shī dào
shī gōng
shī zǔ
shī chéng
shī bǎo
shī mǔ
shī yǎng
shī qí
shī qī
shī tú
shī shì
shī yé
shī dài
shī gǔ
shī jiě
shī yǒu
shī mǔ
shī yú
shī zhàng
shī bǐ
shī lǚ
shī yuán
shī zhǎng
shī bó
shī jiāo
shī tài
shī jūn
shī shuō
shī shēng
dì xiong
rén xiōng
xué xiōng
méi xiōng
shí xiōng
jiù xiōng
kǒng xiōng
táng xiōng
jùn xiōng
fáng xiōng
nán xiōng
nián xiōng
zhé xiōng
yì xiōng
cí xiōng
lǎo xiōng
yí xiōng
zhū xiōng
cāng xiōng
zhōng xiōng
cóng xiōng
méng xiōng
gēng xiōng
nǚ xiōng
shī xiōng
yín xiōng
biǎo xiōng
fù xiōng
zú xiōng
guǎ xiōng
shù xiōng
liè xiōng
huáng xiōng
bó xiōng
jīn xiōng
zhǎng xiōng
fù xiōng
yù xiōng
bāo xiōng
mǔ xiōng
fāng xiōng
shī xiōng
dào xiōng
师兄shīxiōng
(1) 称先与自己从同一个师父学习的人
英senior fellow apprentice(2) 称师父的儿子中年龄比自己大的人
英the son of one's master (older t英a polite form of address to a monk⒈ 称同从一师而拜师时间比自己早的人。
引《西游记》第十九回:“﹝猪八戒﹞重新礼拜三藏,愿随西去。又与行者拜了,以先进者为兄,遂称行者为师兄。”
苏曼殊《燕子龛随笔》:“五载,师傅圆寂,师兄不审行脚何方,剩餘东飘西荡。”
⒉ 僧人之间的相互敬称。
引《水浒传》第五回:“那和尚便道:‘师兄请坐,听小僧説。’ 智深睁着眼道:‘你説!你説!’”
《水浒传》第六回:“知客道:‘师兄你如何不知体面?即目长老出来,你可解了戒刀,取出那七条坐具、信香来礼拜长老使得?’”
⒊ 指俗人对僧人的敬称。
引《水浒传》第七回:“林教头便问道:‘师兄何处人氏?法讳唤做甚么?’ 知深道:‘洒家是关西鲁达的便是。’”
⒋ 义和团成员之间的互称。
引吴永《庚子西狩丛谈》卷二:“众闻予言,似已心怯。右一人復作排解语曰:‘师兄,他一向迷误,也须此刻可以回转过来,何妨再试一番。’左者曰:‘师兄言之有理,就请再试。’”
⒌ 称师父的儿子或父亲生徒中之比自己年长者。
比自己早受业于同师门的人。
1. 教人的人:老师。导师。师傅。师生。师徒。师德。良师益友。好(
)为人师。2. 擅长某种技术的人:工程师。医师。技师。
3. 效法:师法古人。
4. 榜样:师范。
5. 指由师徒或师生关系产生的:师母。师兄。师弟。师妹。
6. 对和尚或道士的尊称:法师。禅师。
7. 军队:会师。出师。
8. 军队的编制单位,团或旅的上一级:师长。师座。
9. 一国的首都:京师。
10. 姓。
兄读音:xiōng兄xiōng(1)(名)哥哥:~嫂|~长。(2)(名)亲戚中同辈而年纪比自己大的男子。(3)(名)对男性朋友的尊称。