shī pó
shī shì
shī mǔ
shī kuàng
shī chéng
shī rú
shī mǔ
shī lǚ
shī mó
shī dé
shī fu
shī gū
shī zōng
shī lǜ
shī kǎi
shī fēng
shī chuán
shī fu
shī xùn
shī fǎ
shī xiàng
shī fǔ
shī shì
shī xué
shī xīn
shī wáng
shī zhàng
shī yǒu
shī yí
shī bǎo
shī zūn
shī biǎo
shī bó
shī tǎ
shī tú
shī yǎng
shī mén
shī zhǎng
shī zǔ
shī yǐn
shī jì
shī gōng
shī mó
shī yuán
shī chuán
shī yú
shī rén
shī yé
shī fàn
shī láng
shī bīng
shī shī
shī diàn
shī gàn
shī dào
shī lì
shī shēng
shī qī
shī gōng
shī dì
shī jūn
shī shuō
shī zǐ
shī yǔ
shī bó
shī jiàng
shī zhòng
shī tài
shī bǐ
shī dài
shī niáng
shī lǎo
shī jiāo
shī shuài
shī xiōng
shī gǔ
shī jǔ
shī qí
shī shù
shī jiě
jìng lǜ
tǐ lǜ
guī lǜ
xīng lǜ
jiē lǜ
kuí lǜ
fǎ lǜ
gōng lǜ
chū lǜ
diǎn lǜ
shì lǜ
chán lǜ
shī lǜ
róng lǜ
zǎo lǜ
zhū lǜ
yù lǜ
yuè lǜ
qián lǜ
zōu lǜ
yú lǜ
xíng lǜ
gé lǜ
xīn lǜ
guó lǜ
shòu lǜ
nián lǜ
dù lǜ
lì lǜ
cháng lǜ
huī lǜ
yī lǜ
yē lǜ
fēng lǜ
qīng lǜ
xiàn lǜ
shěn lǜ
bù lǜ
guī lǜ
xī lǜ
yán lǜ
zú lǜ
jì lǜ
miào lǜ
tā lǜ
huá lǜ
shī lǜ
zhōu lǜ
niù lǜ
zhú lǜ
xié lǜ
xiǎo lǜ
zhōng lǜ
jīn lǜ
míng lǜ
dà lǜ
fù lǜ
dào lǜ
fèng lǜ
zhōng lǜ
tiē lǜ
wèi lǜ
yù lǜ
chuī lǜ
wén lǜ
yí lǜ
xié lǜ
yáo lǜ
wéi lǜ
tōng lǜ
xíng lǜ
zuì lǜ
fēng lǜ
rù lǜ
lǐ lǜ
lǚ lǜ
jù lǜ
nuǎn lǜ
nuǎn lǜ
yǎ lǜ
shù lǜ
jùn lǜ
gōng lǜ
kē lǜ
yù lǜ
jì lǜ
pò lǜ
hóng lǜ
shì lǜ
tiān lǜ
hú lǜ
zōu lǜ
suì lǜ
kuān lǜ
jiè lǜ
pái lǜ
tóng lǜ
shēng lǜ
tián lǜ
qī lǜ
chí lǜ
wǔ lǜ
wēn lǜ
jūn lǜ
bèi lǜ
cí lǜ
pó lǜ
móu lǜ
xiāo lǜ
gū xùn
yīn lǜ
yōu lǜ
qián lǜ
yùn lǜ
qǔ lǜ
xuán lǜ
lùn lǜ
zì lǜ
sù lǜ
jiā lǜ
gài lǜ
kāi lǜ
xuán lǜ
yí lǜ
chéng lǜ
yuè lǜ
qí lǜ
biāo lǜ
jiè lǜ
gāo lǜ
gǔ lǜ
diào lǜ
jìn lǜ
jié lǜ
mù lǜ
hán lǜ
guī lǜ
cǎo lǜ
zhì lǜ
xiè lǜ
shī lǜ
sàng lǜ
guò lǜ
bīng lǜ
zào lǜ
fó lǜ
jīn lǜ
jìn lǜ
fàn lǜ
hàn lǜ
chéng lǜ
tiáo lǜ
jǐn lǜ
hū lǜ
jiù lǜ
zhèng lǜ
shāng lǜ
dìng lǜ
gǎi lǜ
guǐ lǜ
sēng lǜ
dí lǜ
qì lǜ
cháng lǜ
liù lǜ
biàn lǜ
rú lǜ
chūn lǜ
zhú lǜ
jiǎng lǜ
tóng lǜ
hé lǜ
⒈ 后以指军队的纪律。
引《易·师》:“象曰:师出以律,失律,凶也。”
《南史·徐勉传》:“军旅不以礼,则致乱於师律。”
宋周密《齐东野语·岳武穆逸事》:“飞曰:‘吾命汝坚守根本,天不能移,地不能动,汝今不待吾令,擅自动摇,是无师律也。’”
清龙致瑞《大冈埠团练公局记》:“行之期年,什伍有法,少长有序,人知师律,无譁於乡。”
1. 教人的人:老师。导师。师傅。师生。师徒。师德。良师益友。好(
)为人师。2. 擅长某种技术的人:工程师。医师。技师。
3. 效法:师法古人。
4. 榜样:师范。
5. 指由师徒或师生关系产生的:师母。师兄。师弟。师妹。
6. 对和尚或道士的尊称:法师。禅师。
7. 军队:会师。出师。
8. 军队的编制单位,团或旅的上一级:师长。师座。
9. 一国的首都:京师。
10. 姓。
律读音:lǜ律lǜ(1)(名)法律;规则:定~|规~|纪~。(2)(名)我国古代审定乐音高低的标准;把乐音分为六律和六吕;合称十二律。(3)(名)旧诗的一种体裁:五~|七~。(4)(动)〈书〉约束:~己甚严。(5)(Lǜ)姓。