shī lǎo
shī bīng
shī chuán
shī mǔ
shī dì
shī yǎng
shī fǎ
shī zhǎng
shī gōng
shī qí
shī shuài
shī niáng
shī dào
shī jūn
shī fàn
shī xīn
shī xiàng
shī pó
shī wáng
shī dài
shī zōng
shī yǐn
shī jiě
shī jiàng
shī bǎo
shī láng
shī jiāo
shī yú
shī zhàng
shī rú
shī lǚ
shī qī
shī shēng
shī biǎo
shī rén
shī shù
shī yǒu
shī lǜ
shī gū
shī gǔ
shī jì
shī yé
shī bǐ
shī diàn
shī zūn
shī xiōng
shī fu
shī kuàng
shī lì
shī xùn
shī jǔ
shī bó
shī zǔ
shī dé
shī gōng
shī chéng
shī mén
shī fēng
shī shuō
shī shì
shī fu
shī xué
shī mó
shī zhòng
shī fǔ
shī mǔ
shī gàn
shī kǎi
shī shī
shī tú
shī tǎ
shī yǔ
shī yí
shī mó
shī yuán
shī bó
shī zǐ
shī shì
shī tài
shī chuán
bèi tǎ
yàn tǎ
shī tǎ
gān tǎ
jǐng tǎ
huà tǎ
rào tǎ
diào tǎ
jīng tǎ
fàn tǎ
yǒng tǎ
zuàn tǎ
pào tǎ
pǐ tǎ
sēng tǎ
tiào tǎ
lā tǎ
dǎo tǎ
gē da
fā tǎ
bǎo tǎ
líng tǎ
bái tǎ
kē tǎ
là tǎ
shā tǎ
tí tǎ
zhuān tǎ
zhuàn tǎ
biāo tǎ
tiě tǎ
shuǐ tǎ
yù tǎ
fó tǎ
luǎn tǎ
zī tǎ
kē tǎ
miào tǎ
má tǎ
mǎo tǎ
⒈ 即身塔。为僧人埋骨之所。
引宋陆游《老学庵笔记》卷九:“予在成都,偶以事至犀浦,过松林甚茂,问驭卒:‘此何处?’答曰:‘师塔也。’盖谓僧所葬之塔。”
1. 教人的人:老师。导师。师傅。师生。师徒。师德。良师益友。好(
)为人师。2. 擅长某种技术的人:工程师。医师。技师。
3. 效法:师法古人。
4. 榜样:师范。
5. 指由师徒或师生关系产生的:师母。师兄。师弟。师妹。
6. 对和尚或道士的尊称:法师。禅师。
7. 军队:会师。出师。
8. 军队的编制单位,团或旅的上一级:师长。师座。
9. 一国的首都:京师。
10. 姓。
塔读音:tǎ塔dɑ〔圪塔〕同〔圪〕(ɡē·dɑ)不平滑。塔tǎ(1)(名)高耸的建筑物:灯~|~台。(2)(名)姓。