shī yuán
shī jiàng
shī lǎo
shī yí
shī zhàng
shī shuō
shī jǔ
shī zǐ
shī fàn
shī chuán
shī jiāo
shī gǔ
shī diàn
shī dài
shī wáng
shī shù
shī gōng
shī tú
shī fǔ
shī bǐ
shī rú
shī bīng
shī zhǎng
shī biǎo
shī fu
shī pó
shī chuán
shī mó
shī xiōng
shī bó
shī láng
shī shì
shī yǎng
shī fu
shī mén
shī jiě
shī lǜ
shī qī
shī dào
shī gū
shī shì
shī tǎ
shī rén
shī fēng
shī bǎo
shī gàn
shī tài
shī fǎ
shī kǎi
shī chéng
shī shuài
shī shī
shī yǒu
shī dé
shī niáng
shī jì
shī mó
shī bó
shī gōng
shī zūn
shī xīn
shī yǐn
shī zōng
shī lì
shī mǔ
shī mǔ
shī zǔ
shī xué
shī yǔ
shī xùn
shī qí
shī xiàng
shī yé
shī jūn
shī lǚ
shī yú
shī shēng
shī kuàng
shī zhòng
shī dì
pān fù
chǔ fù
tái fù
bǐ fù
yuán fù
dà fù
yà fù
gōng fù
yǐ fù
bān fù
liù fù
pí fù
qǔ fù
èr fù
hàn fù
é fù
bǎo fù
yáng fù
xiè fù
shǎo fù
wài fù
dì fù
féng fù
wáng fù
gāo fù
bái fù
jiù fù
bǎo fù
zhǔ fù
ā fù
wèi fù
shī fu
nèi fù
zhù fù
shū fù
sī fù
lǚ fù
dì fù
yī fù
tài fù
liáng fù
师傅shīfu
(1) 传授知识技艺的人
[.好工具]英master(2) 对有技艺的人的尊称
例木匠师傅英(show respect for skilled men) form of address⒈ 老师的通称。
引《穀梁传·昭公十九年》:“羈贯成童,不就师傅,父之罪也。”
《史记·太史公自序》:“孔氏述文,弟子兴业,咸为师傅,崇仁厉义。”
清和邦额《夜谭随录·棘闱志异》:“吾虽少长於汝,然而师傅也,汝弟子也。以弟子而上凌师傅,读书何为?”
⒉ 太师、太傅或少师、少傅的合称。
引《史记·儒林列传》:“自孔子卒后,七十子之徒散游诸侯,大者为师傅卿相,小者友教士大夫。”
《汉书·疏广传》:“父子并为师傅,朝廷以为荣。”
⒊ 对僧道的尊称。
引《古今小说·梁武帝累修归极乐》:“离此间三十里,有个白鹤山,最是清幽仙境之所,朕去建造个寺刹,请师傅到那里去住。”
《廿载繁华梦》第二九回:“又有説要请茅山师傅的,好驱神捉鬼。”
⒋ 对衙门中吏役的尊称。
引《醒世姻缘传》第四三回:“那禁子们做刚做柔的解劝道:‘ 张师傅,你是刑房掌案,这满监囚犯俱是你掌着生死簿子,你高抬些手,这就是与人的活路。’”
《醒世姻缘传》第四三回:“禁子们説:‘ 张师傅,别要计较,俺们叫他出去,再不敢放他来就是了。’”
清纪昀《阅微草堂笔记·槐西杂志三》:“又一吏恒得贿舞文,亦一生无祸,然殁后三女皆为娼。其次女事发当杖, 伍伯风戒其徒曰:‘此某师傅女,宜从轻。’”
⒌ 对有专门技艺的工匠的尊称。
老师的通称。
如:「做点心的师傅。」
1. 教人的人:老师。导师。师傅。师生。师徒。师德。良师益友。好(
)为人师。2. 擅长某种技术的人:工程师。医师。技师。
3. 效法:师法古人。
4. 榜样:师范。
5. 指由师徒或师生关系产生的:师母。师兄。师弟。师妹。
6. 对和尚或道士的尊称:法师。禅师。
7. 军队:会师。出师。
8. 军队的编制单位,团或旅的上一级:师长。师座。
9. 一国的首都:京师。
10. 姓。
傅读音:fù傅fù(1)(动)辅助;教导。(2)(动)师傅;教导人的人。(3)(名)附着;使附着。