shī jiàng
shī dì
shī shì
shī dào
shī gōng
shī chéng
shī shī
shī shì
shī fu
shī zhǎng
shī zhòng
shī lǎo
shī jūn
shī jiě
shī fu
shī zǐ
shī láng
shī yǐn
shī yǔ
shī mǔ
shī biǎo
shī mó
shī fǔ
shī tài
shī shù
shī yǒu
shī mǔ
shī mó
shī bó
shī fǎ
shī gǔ
shī fàn
shī yǎng
shī yé
shī xiàng
shī rén
shī pó
shī xùn
shī bǐ
shī xīn
shī shuài
shī qí
shī chuán
shī mén
shī zūn
shī shēng
shī gū
shī diàn
shī bīng
shī gàn
shī lǜ
shī chuán
shī fēng
shī niáng
shī kǎi
shī qī
shī zōng
shī rú
shī dài
shī yuán
shī zhàng
shī dé
shī jì
shī kuàng
shī tǎ
shī zǔ
shī xué
shī yí
shī jǔ
shī xiōng
shī lǚ
shī yú
shī wáng
shī tú
shī bǎo
shī gōng
shī shuō
shī bó
shī lì
shī jiāo
⒈ 古代宫廷中掌管教导嫔妃礼仪的女官。
引《新唐书·礼乐志八》:“傅姆导妃,司则前引,出於母左。师姆在右,保姆在左。”
⒉ 指保育孩童的女子。
引清曾纪泽《西学略记》:“耆彦师姆,谆谆復道之,不以粗浅为耻,翻以躐进为戒。”
1. 教人的人:老师。导师。师傅。师生。师徒。师德。良师益友。好(
)为人师。2. 擅长某种技术的人:工程师。医师。技师。
3. 效法:师法古人。
4. 榜样:师范。
5. 指由师徒或师生关系产生的:师母。师兄。师弟。师妹。
6. 对和尚或道士的尊称:法师。禅师。
7. 军队:会师。出师。
8. 军队的编制单位,团或旅的上一级:师长。师座。
9. 一国的首都:京师。
10. 姓。
姆读音:mǔ姆mǔ(名)保姆;负责照管儿童或料理家务的女工。