liáo tāng
liáo dòu
liáo rào
liáo gōu
liáo shè
liáo rě
liáo diào
liáo chī
liáo rén
liáo jiǎo
liáo hǔ
liáo jǐ
liáo diào
liáo fú
liáo dòu
liáo hú
liáo huāng
liáo zhāi
liáo dòng
liáo nòng
liáo dīng
liáo kāi
liáo qiào
liáo luàn
liáo fēng
liáo tiān
liáo xǐ
liáo bō
liáo líng
liáo qiǎn
liáo yī
liáo bì
liáo lǐ
liáo qīng
liáo gǔ
liāo qǐ
liáo shuǐ
liáo yá
liáo lù
liáo dú
bǎi nòng
diào nòng
hù nong
shǎng nòng
wǔ nòng
yé nòng
tán nòng
cán nòng
jī nòng
duō nòng
biān nòng
cuō nòng
zhuān nòng
suō nòng
cháo nòng
yán nòng
yī nòng
bó nòng
ào nòng
lǐ nòng
xiàng lòng
cuō nòng
wǔ nòng
gǔ nong
huà nòng
tuán nong
miào nòng
píng nòng
shēng nòng
zhuō nòng
bǎ nòng
fān nòng
lǐ lòng
hú nòng
liáo nòng
mài nong
niē nong
chuī nòng
yín nòng
shì nòng
hǎo nòng
cāo nòng
yǎ nòng
rào nòng
dǎo nòng
tào nòng
dào nòng
chǔ nòng
shì nòng
zào nòng
yú nòng
duō nòng
bān nòng
xiā nòng
cuān nong
bǒ nòng
chī nòng
míng nòng
qǐ nòng
jià nòng
dòu nòng
wǔ nòng
qīng nòng
biàn nòng
mí nòng
fǔ nòng
qīng nòng
xuàn nòng
cuàn nòng
tiǎo nòng
āi nòng
qī nòng
mó nòng
hǒng nòng
dòu nong
shān nòng
zuò nòng
zhuǎn nòng
qiè nòng
shān nòng
fàn nòng
chěng nòng
bì nòng
qí nòng
kū nòng
ruó nòng
gàn nòng
pán nòng
dǎo nòng
sān nòng
zhuā nòng
bō nòng
bǎi nòng
mó nòng
pān nòng
niǎn nòng
yú nòng
chuō nòng
wǔ nòng
zhān nòng
mì nòng
huī nòng
bān nòng
hū nòng
tuán nong
tī nòng
yuè nòng
ào nòng
niān nòng
jiǎo nòng
xiàn nòng
hái nòng
bō nòng
zuò nòng
róu nòng
xiǎn nòng
gū nòng
tiáo nòng
áo nòng
duǎn nòng
mǎi nòng
bào nòng
xī nòng
shí nòng
xuè nòng
dà nòng
tiǎn nòng
wán nòng
jiǔ nòng
xì nòng
⒈ 挑逗。
引《古今小说·张舜美灯宵得丽女》:“説那女子被舜美撩弄,禁持不住,眼也花了,心也乱了。”
李国文《月食》:“她那秀发撩弄着他,她那银铃似的笑声惊扰着他。”
引惹、挑逗。《喻世明言.卷二三.张舜美灯宵得丽女》:「说那女子被舜美撩弄,禁持不住,眼也花了,心也乱了。」也作「撩斗」、「撩逗」。
1. 挑弄,引逗:撩拨。撩乱(纷乱,如“眼花撩撩”。亦作“缭乱”)。春色撩人。
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。