fàn tú
fàn dí
fàn zi
fàn tiào
fàn fù
fàn mài
fàn shāng
fàn guó
fàn sì
fàn yù
fàn tiē
fàn gū
fàn nòng
fàn hǎi
fàn chá
fàn mào
fàn lù
fàn yōng
fàn chōng
fàn fù
fàn ér
fàn yì
fàn jūn
fàn xiān
fàn jiǎ
fàn yùn
fàn sī
fàn zhōu
fàn fū
fàn guān
fàn rén
fàn huáng
fàn kè
fàn dú
fàn shòu
fàn mǎi
fàn gū
fàn zhì
fàn shù
fàn shū
chuō nòng
wǔ nòng
qǐ nòng
sān nòng
niǎn nòng
áo nòng
gǔ nong
liáo nòng
bō nòng
yuè nòng
xuè nòng
niē nong
biān nòng
xiǎn nòng
xī nòng
qí nòng
niān nòng
yú nòng
yán nòng
rào nòng
huà nòng
shān nòng
zhān nòng
shì nòng
zuò nòng
zuò nòng
shēng nòng
fǔ nòng
shí nòng
bǒ nòng
hái nòng
hù nong
zào nòng
zhuǎn nòng
hǎo nòng
cuō nòng
mì nòng
duō nòng
shān nòng
xì nòng
chuī nòng
xuàn nòng
chǔ nòng
lǐ nòng
shǎng nòng
jiǔ nòng
shì nòng
zhuō nòng
duō nòng
róu nòng
yín nòng
hǒng nòng
xiā nòng
yú nòng
bǎi nòng
bì nòng
tào nòng
dào nòng
xiàn nòng
píng nòng
tuán nong
míng nòng
kū nòng
cuō nòng
yī nòng
yǎ nòng
pān nòng
xiàng lòng
cāo nòng
gū nòng
mǎi nòng
lǐ lòng
fān nòng
cuàn nòng
jī nòng
pán nòng
tiáo nòng
wǔ nòng
zhuā nòng
qiè nòng
yé nòng
āi nòng
chī nòng
huī nòng
biàn nòng
zhuān nòng
tī nòng
bó nòng
tiǎn nòng
hū nòng
jià nòng
cuān nong
bān nòng
cán nòng
cháo nòng
bǎi nòng
suō nòng
wǔ nòng
dǎo nòng
mài nong
dòu nong
bān nòng
gàn nòng
dǎo nòng
tán nòng
bō nòng
fàn nòng
qīng nòng
wǔ nòng
wán nòng
tiǎo nòng
bào nòng
mó nòng
bǎ nòng
dòu nòng
tuán nong
qī nòng
ào nòng
qīng nòng
chěng nòng
duǎn nòng
miào nòng
ào nòng
diào nòng
mó nòng
mí nòng
hú nòng
ruó nòng
dà nòng
jiǎo nòng
⒈ 买卖和玩弄。 《旧五代史·晋书·杨光远传》:“会滑州军乱,时军众欲推光远为主。
引光远曰:‘自古有折臂天子乎?且天子岂公辈贩弄之物? 晋阳之降,乃势所穷迫,今若为之,直反贼也。’”
卖弄,出卖作弄。
贩fàn(1)(名)旧时贩卖货物的小商人:小~。(2)(动)旧时商人买卖货物:~卖。
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。