yán qióng
yán jiǎn
yán fāng
yán kǎo
yán hé
yán liàn
yán zōng
yán cái
yán chéng
yán shǎng
yán fā
yán zhì
yán què
yán xí
yán shì
yán bó
yán jī
yán xīn
yán lǐ
yán dī
yán jiǎng
yán fù
yán yán
yán kuò
yán pàn
yán jīng
yán nòng
yán jī
yán yà
yán zhuó
yán gāo
yán shān
yán lǎn
yán chá
yán mò
yán měi
yán dú
yán jí
yán bō
yán wēi
yán liàn
yán liàn
yán hé
yán mó
yán xí
yán xiū
yán gōng
yán yōu
yán què
yán biàn
yán shēn
yán yì
yán shì
yán zé
yán jiū
yán shí
yán dìng
yán tǎo
yán mó
yán nǐ
yán zuàn
yán chuāi
yán biàn
yán pǐ
yán lǜ
yán jié
yán hé
yán sī
yán wèi
yán shā
yán jū
yán chí
dòu nòng
dǎo nòng
hù nong
jī nòng
niān nòng
biān nòng
fān nòng
yú nòng
wǔ nòng
āi nòng
mó nòng
suō nòng
cāo nòng
biàn nòng
shēng nòng
shān nòng
duǎn nòng
dòu nong
míng nòng
diào nòng
hǒng nòng
gǔ nong
xiàng lòng
zuò nòng
yuè nòng
píng nòng
huī nòng
mì nòng
duō nòng
tiǎn nòng
bō nòng
shì nòng
duō nòng
yǎ nòng
mó nòng
yín nòng
mài nong
dǎo nòng
chī nòng
tiáo nòng
zuò nòng
miào nòng
kū nòng
mí nòng
jiǎo nòng
qí nòng
cán nòng
róu nòng
yī nòng
shǎng nòng
xuàn nòng
liáo nòng
sān nòng
wǔ nòng
bǒ nòng
zhuō nòng
tào nòng
cháo nòng
zhuǎn nòng
bó nòng
hú nòng
qī nòng
xiàn nòng
fàn nòng
yé nòng
gàn nòng
chěng nòng
lǐ nòng
bān nòng
shì nòng
chuō nòng
tán nòng
chǔ nòng
bì nòng
chuī nòng
xuè nòng
tuán nong
tuán nong
bō nòng
dào nòng
shí nòng
qiè nòng
qīng nòng
wǔ nòng
wán nòng
shān nòng
lǐ lòng
dà nòng
bǎ nòng
tī nòng
tiǎo nòng
zào nòng
xī nòng
ào nòng
fǔ nòng
huà nòng
jià nòng
hǎo nòng
bān nòng
xiǎn nòng
bǎi nòng
zhuān nòng
cuō nòng
bǎi nòng
cuān nong
yú nòng
yán nòng
bào nòng
niē nong
jiǔ nòng
pān nòng
zhān nòng
ruó nòng
hái nòng
cuō nòng
zhuā nòng
xì nòng
gū nòng
wǔ nòng
niǎn nòng
mǎi nòng
pán nòng
hū nòng
cuàn nòng
áo nòng
qīng nòng
qǐ nòng
rào nòng
ào nòng
xiā nòng
⒈ 磨墨执笔。指从事写作。
引明徐榜《济南纪政·不事苛刻》:“夫科贡之士,白首穷经,其研弄之辛勤,犹之吾也。”
清黄景仁《赠程厚孙时为厚孙作书与汪容甫定交》诗:“繄余抱黯陋,研弄鲜精业,横陈抚遗经,詰屈口先嗋。”
清陈康祺《郎潜纪闻》卷九:“途次遇名胜,輒研弄丹墨。自江右至岭南,一壑一邱,咸为写照。”
1. 细磨(mó),碾:研磨。研药。研墨。
2. 深入地探求:研究。钻研。研京练都(dū)(晋代左思作《三都赋》构思了十二年,后遂用“研京练都”形容经年累月地构思文章)。
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。