tào diào
tào bǎn
tào tóu
tào cān
tào bāo
tào shǎi
tào gēng
tào chē
tào mǎ
tào fú
tào guǎn
tào tǒng
tào lù
tào nòng
tào yòng
tào kù
tào huán
tào qǔ
tào quān
tào bǎn
tào tao
tào qǔ
tào dié
tào yǔ
tào láo
tào xié
tào kuò
tào gòng
tào bēi
tào piào
tào shéng
tào jié
tào yán
tào xù
tào huàn
tào cí
tào zhǒng
tào xiù
tào zi
tào jiān
tào xí
tào lì
xī nòng
xiā nòng
lǐ lòng
hǒng nòng
chǔ nòng
gàn nòng
zuò nòng
yú nòng
huà nòng
mí nòng
lǐ nòng
qī nòng
huī nòng
pān nòng
dà nòng
shí nòng
zuò nòng
fǔ nòng
niǎn nòng
qí nòng
duǎn nòng
cāo nòng
wán nòng
mó nòng
bó nòng
wǔ nòng
zhuā nòng
áo nòng
zào nòng
xiàn nòng
mǎi nòng
fàn nòng
cán nòng
mài nong
chěng nòng
yín nòng
yé nòng
pán nòng
dǎo nòng
hù nong
yǎ nòng
āi nòng
zhuān nòng
zhān nòng
jiǔ nòng
tuán nong
gǔ nong
jiǎo nòng
shān nòng
liáo nòng
qīng nòng
bǎ nòng
duō nòng
yuè nòng
ào nòng
mì nòng
zhuō nòng
shǎng nòng
fān nòng
shēng nòng
jī nòng
chuī nòng
bō nòng
niān nòng
shì nòng
chuō nòng
kū nòng
yī nòng
cuō nòng
shì nòng
xiǎn nòng
cuō nòng
jià nòng
hū nòng
dǎo nòng
xiàng lòng
tī nòng
róu nòng
tiǎn nòng
diào nòng
cuān nong
hái nòng
chī nòng
rào nòng
bǎi nòng
wǔ nòng
niē nong
wǔ nòng
bào nòng
hǎo nòng
píng nòng
hú nòng
cháo nòng
zhuǎn nòng
duō nòng
xì nòng
dòu nòng
tào nòng
bān nòng
gū nòng
mó nòng
biān nòng
wǔ nòng
yán nòng
bǎi nòng
suō nòng
ruó nòng
bǒ nòng
qiè nòng
xuàn nòng
cuàn nòng
bì nòng
míng nòng
yú nòng
xuè nòng
bān nòng
tuán nong
sān nòng
ào nòng
dòu nong
bō nòng
biàn nòng
qǐ nòng
qīng nòng
tiǎo nòng
tiáo nòng
dào nòng
miào nòng
shān nòng
tán nòng
⒈ 设计骗取。
引柳青《狠透铁》:“高书记嘱咐他:不可第一次谈话就扯到王以信他们的问题上,不要给人一种套弄的印象。”
套tào(1)(形)罩在外面的:~衫|~裤。(2)(形)互相衔接或重叠:~房|~间。(3)(名)河流或山势弯曲的地方(多用于地名):河~。(4)〈方〉(名)(~儿)套子。(5)〈方〉(名)把棉花、丝绵等平整地装入被褥或袄里缝好:棉~|褥~。(6)(名)(~儿)拴牲口的两根绳或麻绳;一端拴在牲口脖子夹板或轭上;另一端拴在车上:牲口~。(7)(动)用套拴系:~套。(8)(名)用绳子等结成的环状物:圈~。(9)(动)模仿:~公式|~用。(动)引出真情实话:~问|~话。(动)拉拢:~交情|~近乎。(量)用于成组的事物:~公式|~用。(动)引出真情实话
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。