cuàn tóng
cuàn zé
cuàn xīng
cuàn běn
cuàn shì
cuàn fù
cuàn yǎn
cuàn rén
cuàn nòng
cuàn dí
cuàn kuì
cuàn zhì
cuàn fū
cuàn qín
cuàn huǒ
cuàn yān
cuàn là
cuàn jù
cuàn xià
cuàn bì
cuàn dǐng
cuàn xī
cuàn bó
cuàn chuī
cuàn guì
cuàn xīn
cuàn huò
cuàn zhuó
cuàn zào
mì nòng
dòu nòng
míng nòng
zhuān nòng
yán nòng
niē nong
zhān nòng
huà nòng
xuè nòng
ruó nòng
bó nòng
pán nòng
tuán nong
qī nòng
zuò nòng
bǒ nòng
wǔ nòng
kū nòng
wǔ nòng
chī nòng
dòu nong
pān nòng
bǎi nòng
bǎ nòng
jià nòng
shǎng nòng
xiàn nòng
jiǎo nòng
mài nong
diào nòng
zhuō nòng
xiàng lòng
shān nòng
róu nòng
cuàn nòng
hū nòng
wán nòng
yé nòng
āi nòng
xiǎn nòng
tuán nong
tiáo nòng
bān nòng
fān nòng
áo nòng
xiā nòng
duǎn nòng
mǎi nòng
chuō nòng
liáo nòng
lǐ nòng
bō nòng
shēng nòng
niān nòng
sān nòng
yuè nòng
qǐ nòng
hái nòng
mó nòng
mí nòng
cuō nòng
hǒng nòng
cāo nòng
píng nòng
hǎo nòng
miào nòng
tiǎo nòng
shān nòng
biàn nòng
fǔ nòng
bān nòng
tī nòng
wǔ nòng
shì nòng
wǔ nòng
shí nòng
qīng nòng
zhuǎn nòng
gàn nòng
bào nòng
niǎn nòng
dào nòng
yǎ nòng
zuò nòng
duō nòng
duō nòng
dǎo nòng
lǐ lòng
cuān nong
mó nòng
qīng nòng
cháo nòng
yín nòng
biān nòng
huī nòng
ào nòng
yú nòng
chěng nòng
tán nòng
xī nòng
qí nòng
qiè nòng
xuàn nòng
dǎo nòng
dà nòng
hù nong
xì nòng
chǔ nòng
bō nòng
bǎi nòng
yī nòng
cuō nòng
bì nòng
zào nòng
rào nòng
cán nòng
jī nòng
yú nòng
suō nòng
fàn nòng
gū nòng
ào nòng
tào nòng
shì nòng
zhuā nòng
chuī nòng
hú nòng
tiǎn nòng
jiǔ nòng
gǔ nong
⒈ 金元时院本的别称。
引明陶宗仪《辍耕录·院本名目》:“院本则五人:一曰副浄,古谓参军,一曰副末……一曰引戏,一曰末泥,一曰孤装。又谓之五花爨弄。”
⒉ 泛指演剧。
引明汤显祖《邯郸记·合仙》:“高歌踏踏春,爨弄的随时諢。”
清陈维崧《六州歌头·竹逸斋头阅冯再来著滇考赋此怀古》词:“靡莫牂牁有幻师,爨弄善舞能弹。”
1.烧火煮饭:分~。分居异~(旧时指弟兄分家过日子)。
2.灶:执~。
3.姓。
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。