xì yù
xì báo
xì màn
xì miàn
xì dé
xì yú
xì fǎng
xì xiè
xì shuǎ
xì zhāo
xì chǎng
xì jiǔ
xì màn
xì fù
xì wán
xì cǎi
xì yuán
xì yáng
xì fǎ
xì xiá
xì huà
xì jǐ
xì xì
xì bǐ
xì lóu
xì yuè
xì jīng
xì xuè
xì cí
xì zhōu
xì shì
xì rǔ
xì sè
xì wǔ
xì mǎ
xì chē
xì yú
xì zhàn
xì běn
xì dú
xì yuàn
xì mù
xì dān
xì jù
xì kè
xì píng
xì guǎn
xì chàng
xì jù
xì cháo
xì tóu
xì niǎo
xì mǎ
xì tái
xì yán
xì mò
xì shuō
xì yóu
xì dàng
xì fáng
xì nòng
xì xiè
xì shā
xì qǔ
xì cháo
xì hóng
xì lùn
xì huáng
xì zhú
xì yǎn
xì mí
xì shān
xì xī
xì yì
xì bān
xì chén
xì qín
xì zhuāng
xì shù
xì gē
xì zi
xì dài
xì yī
xì huàn
xì diào
xì shuǐ
chī nòng
huà nòng
cán nòng
cuàn nòng
tiǎo nòng
mài nong
chuō nòng
liáo nòng
yǎ nòng
yán nòng
mǎi nòng
qīng nòng
dòu nòng
shí nòng
hǎo nòng
yé nòng
jī nòng
tiáo nòng
xiǎn nòng
rào nòng
dǎo nòng
ào nòng
míng nòng
shì nòng
zhān nòng
lǐ lòng
suō nòng
dòu nong
duǎn nòng
dǎo nòng
qiè nòng
gǔ nong
tán nòng
niān nòng
tào nòng
yī nòng
biàn nòng
sān nòng
niē nong
mó nòng
zào nòng
mí nòng
hái nòng
wán nòng
yú nòng
bǎi nòng
qīng nòng
shān nòng
zhuō nòng
chuī nòng
yú nòng
fān nòng
xiàng lòng
duō nòng
bān nòng
gū nòng
xuàn nòng
zhuān nòng
xì nòng
zhuā nòng
hǒng nòng
cāo nòng
xī nòng
zhuǎn nòng
lǐ nòng
yín nòng
bǒ nòng
xuè nòng
niǎn nòng
shì nòng
fǔ nòng
yuè nòng
tuán nong
shān nòng
tiǎn nòng
jiǎo nòng
wǔ nòng
píng nòng
róu nòng
bào nòng
áo nòng
wǔ nòng
mì nòng
bān nòng
āi nòng
qí nòng
fàn nòng
diào nòng
bō nòng
bǎ nòng
kū nòng
hù nong
cuō nòng
bō nòng
hū nòng
dào nòng
qī nòng
zuò nòng
xiàn nòng
duō nòng
cuō nòng
cháo nòng
shēng nòng
ào nòng
xiā nòng
tī nòng
jiǔ nòng
cuān nong
mó nòng
chǔ nòng
chěng nòng
shǎng nòng
miào nòng
gàn nòng
wǔ nòng
bǎi nòng
zuò nòng
qǐ nòng
bó nòng
wǔ nòng
dà nòng
huī nòng
pān nòng
pán nòng
jià nòng
ruó nòng
tuán nong
bì nòng
hú nòng
biān nòng
戏弄xìnòng
(1) 耍弄;捉弄
例不愿为此受戏弄例以戏弄臣。——《史记·廉颇蔺相如列传》英tease;kid;make fun of⒈ 轻侮捉弄。
引汉司马迁《报任少卿书》:“僕之先人非有剖符丹书之功,文史星历近乎卜祝之间,固主上所戏弄,倡优畜之,流俗之所轻也。”
《后汉书·隗嚣传》:“戏弄神祇,歌颂祸殃。”
元无名氏《神奴儿》第四折:“何正,你敢戏弄老夫么!”
田汉《咖啡店之一夜》:“处女的爱情是多么的神圣,哪能容这种轻薄的家伙戏弄!”
⒉ 玩耍;逗引。
引《后汉书·王符传》:“或作泥车瓦狗诸戏弄之具,以巧诈小儿。”
宋梅尧臣《开封古城阻浅闻永叔丧女》诗:“思君平日怜此女,戏弄膝下无不宜。”
明刘基《题米元晖<潇湘图>》诗:“米家父子皆好奇,戏弄笔墨如小儿。”
郁达夫《秋河》一:“她由他戏弄了一回,方才把身子坐起。”
愚弄他人,借以取笑。《后汉书.卷八二.方术传下.公沙穆传》:「自为儿童不好戏弄,长习《韩诗》、《公羊春秋》,尤锐思河洛推步之术。」《初刻拍案惊奇.卷二四》:「也不肚里想一想,敢来唐突,戏弄吾家。」也作「戏耍」。
1. 玩耍:游戏。儿戏。嬉戏。戏豫(嬉游逸乐)。二龙戏珠。
2. 嘲弄,开玩笑:戏言。戏弄。戏谑(用诙谐有趣的话开玩笑)。
3. 戏剧,也指杂技:一出戏。黄梅戏。看戏。演戏。皮影戏。
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。