qiè dǐng
qiè lù
qiè fàn
qiè xiào
qiè táo
qiè shí
qiè gōu
qiè bì
qiè gòu
qiè shì
qiè sì
qiè nòng
qiè quán
qiè rǎng
qiè jù
qiè qǐ
qiè shì
qiè qiè
qiè zéi
qiè zī
qiè bǐ
qiè hào
qiè hóng
qiè móu
qiè yào
qiè huó
qiè míng
qiè mìng
qiè tīng
qiè mì
qiè luě
qiè fǔ
qiè fú
qiè fā
qiè chóng
qiè pèi
qiè qǐ
qiè yì
qiè wèi
qiè cháng
qiè jí
qiè jù
qiè guó
qiè zhī
qiè chuī
qiè huáng
qiè gōu
qiè fū
qiè yán
qiè àn
qiè qǔ
qiè dào
qiè zhèng
qiè duó
qiè bǐng
qiè zī
qiè xiào
qiè yù
qiè yī
qiè tǒng
duǎn nòng
zhuā nòng
qí nòng
cuō nòng
tiáo nòng
ào nòng
niē nong
xuàn nòng
bān nòng
yī nòng
yín nòng
qīng nòng
bǎi nòng
cuàn nòng
jiǔ nòng
mó nòng
cuān nong
jiǎo nòng
chī nòng
dǎo nòng
hū nòng
yuè nòng
wǔ nòng
lǐ nòng
kū nòng
mó nòng
zào nòng
huī nòng
shān nòng
wán nòng
cháo nòng
shí nòng
pán nòng
míng nòng
chǔ nòng
xiā nòng
bō nòng
bǒ nòng
zuò nòng
qī nòng
fàn nòng
suō nòng
dǎo nòng
niān nòng
zhuān nòng
qiè nòng
pān nòng
mài nong
fǔ nòng
tiǎn nòng
dà nòng
gàn nòng
bào nòng
yú nòng
róu nòng
píng nòng
tán nòng
jià nòng
bǎ nòng
yǎ nòng
shēng nòng
gū nòng
duō nòng
niǎn nòng
xuè nòng
tiǎo nòng
yán nòng
shì nòng
ruó nòng
chuī nòng
cuō nòng
tī nòng
hù nong
fān nòng
cāo nòng
bì nòng
zuò nòng
qǐ nòng
bān nòng
zhān nòng
wǔ nòng
bó nòng
shì nòng
rào nòng
bō nòng
qīng nòng
wǔ nòng
shǎng nòng
hú nòng
jī nòng
wǔ nòng
xì nòng
tuán nong
biān nòng
hǎo nòng
dào nòng
mǎi nòng
chěng nòng
hái nòng
diào nòng
shān nòng
áo nòng
āi nòng
chuō nòng
yú nòng
xiǎn nòng
dòu nong
tào nòng
biàn nòng
ào nòng
bǎi nòng
mì nòng
dòu nòng
hǒng nòng
zhuō nòng
huà nòng
miào nòng
tuán nong
cán nòng
zhuǎn nòng
gǔ nong
sān nòng
xī nòng
yé nòng
liáo nòng
xiàng lòng
xiàn nòng
lǐ lòng
mí nòng
duō nòng
⒈ 盗用;玩弄。
引《后汉书·王符传》:“不上顺天心,下育人物,而欲任其私智,窃弄君威,反戾天地,欺诬神明。”
唐陈鸿《长恨歌传》:“天寳末,兄国忠盗丞相位,窃弄国柄。”
明刘基《谕瓯栝父老文》:“今父老子弟不察其故,懟暑嗟寒,徙怨于天,乘间造衅,窃弄戈兵。”
《醒世恒言·独孤生归途闹梦》:“奉天之难,皆因姦臣卢杞窃弄朝权,致使涇原节度使姚令言与太尉朱泚,得以激变军心,劫夺府库。”
清侯方域《论朋党论上》:“是以君子在大位而攻小人,主上则以为窃弄威福也。”
暗中玩弄。
窃qiè(1)(动)偷:行~|~案。(2)(副)偷偷地:~笑|~听。(3)(代)〈书〉谦指自己(意见):~以为不可。
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。