kū cuì
kū xián
kū chí
kū chén
kū luán
kū sǐ
kū xiǔ
kū màn
kū qián
kū zhū
kū diāo
kū là
kū cháng
kū wěi
kū jǐng
kū zhān
kū mí
kū jiǎ
kū huǐ
kū yè
kū yàn
kū yǔn
kū wǎn
kū lì
kū qiàn
kū lú
kū qú
kū jìng
kū yè
kū yín
kū bài
kū jiǒng
kū liǔ
kū miè
kū bì
kū zì
kū shé
kū shòu
kū lóng
kū jiàn
kū yán
kū hào
kū bǐ
kū tíng
kū cī
kū jì
kū tóng
kū shāng
kū jí
kū liè
kū yuán
kū sāng
kū zhé
kū róng
kū làn
kū hè
kū hé
kū guī
kū zhǒng
kū yú
kū bǐng
kū wú
kū piān
kū lòu
kū shēng
kū chéng
kū zhù
kū suǒ
kū liǎo
kū fēng
kū shī
kū lián
kū lín
kū gǎo
kū jiāng
kū gěng
kū yáng
kū gāi
kū niān
kū cháng
kū chái
kū sè
kū yú
kū là
kū tuò
kū zhú
kū píng
kū qióng
kū hé
kū fēng
kū xiào
kū shǒu
kū wěi
kū lín
kū yìng
kū hán
kū kè
kū lóu
kū gé
kū lèi
kū jiān
kū niè
kū zì
kū quán
kū shì
kū hàn
kū sì
kū gēn
kū péng
kū gǎo
kū tiáo
kū shù
kū cuì
kū lǜ
kū sè
kū kè
kū zhā
kū chá
kū dí
kū mài
kū niè
kū mù
kū hóu
kū lí
kū yǎn
kū kě
kū xíng
kū yǎ
kū shuāng
kū jié
kū zào
kū téng
kū shēn
kū fèi
kū huā
kū yún
kū chán
kū lí
kū pú
kū xuě
kū zhái
kū qí
kū luò
kū shuǐ
kū sǔn
kū shǒu
kū zé
kū pò
kū gēng
kū sēng
kū wěn
kū cuì
kū bào
kū cóng
kū chán
kū cuì
kū fèi
kū sōng
kū zhī
kū fǔ
kū háo
kū qú
kū dàn
kū guǎng
kū qì
kū lí
kū kōng
kū jiāo
kū jìng
kū fán
kū rǎng
kū léi
kū yú
kū pí
kū bō
kū miáo
kū xīn
kū rùn
kū kē
kū qióng
kū huáng
kū jīng
kū àn
kū chù
kū gǔ
kū qiāng
kū cǎo
kū hé
kū yí
kū gǎo
tián dàn
zhēn dàn
zhèn dàn
qiǎn dàn
yūn dàn
cǎn dàn
sàn dàn
jìng dàn
hěn dàn
chún dàn
nóng dàn
píng dàn
xū dàn
huāng dàn
chún dàn
zhǐ dàn
yí dàn
chōng dàn
qīng dàn
àn dàn
sù dàn
shǒu dàn
hán dàn
zhàn dàn
kuò dàn
tuí dàn
lěng dàn
xiāo dàn
tián dàn
kū dàn
chéng dàn
chě dàn
tuì dàn
yǎ dàn
hūn dàn
shí dàn
shèn dàn
àn dàn
níng dàn
dàn dàn
hán dàn
xī dàn
shū dàn
tùn dàn
wēn dàn
kuàng dàn
gān dàn
dàn dàn
qī dàn
qīng dàn
cū dàn
xián dàn
àn dàn
yōu dàn
yǎng dàn
guǎ dàn
ǎn dàn
gū dàn
mí dàn
shěn dàn
kǔ dàn
sù dàn
xián dàn
cǎn dàn
gǔ dàn
jiǎn dàn
kǒu dàn
⒈ 指朴素淡泊的生活。
引宋黄庭坚《谢荣绪割獐见贻》诗之二:“二十餘年枯淡过,病来筯下剧甘肥。”
《宋史·儒林传六·郑樵》:“平生甘枯淡,乐施与。”
《醒世恒言·佛印师四调琴娘》:“他今在空门枯淡,必有恨我之意。”
郁达夫《和刘大杰<秋兴>》:“旧梦豪华已化烟,渐趋枯淡入中年。”
⒉ 质朴平淡。多指诗文风格。
引宋胡仔《苕溪渔隐丛话前集·五柳先生下》:“予观古今诗人,惟韦苏州得其清闲,尚不得其枯淡。”
清黄宗羲《<吕胜千诗集>题辞》:“古者才人逸士,或寄傲於山川,或移情於花鸟。向使逐物而流,中藏汨然,其诗必中边枯淡。”
林纾《国朝文序》:“经生之文朴,往往流入於枯淡;史家之文,则又隳突恣肆,无復规检:二者均不足以明道。”
枯kū(1)(形)(植物等)失去水分:~萎|~槁|~草|~骨。(2)(形)(井、河流等)变得没有水:~井|海~石烂。(3)(形)没有生趣;枯燥:~坐。(4)(名)〈方〉芝麻、大豆、油茶等榨油后的渣滓:菜~|茶~|麻~。
淡读音:dàn淡dàn(1)(形)液体或气体中所含的某种成分少:天高云~。(2)(形)味道不浓:这菜太~。(3)(形)(颜色)浅:~黄。(4)(形)不热心:冷~。(5)(形)营业不旺盛:~季。