kǒng yóu
kǒng jiāo
kǒng láo
kǒng miào
kǒng jiā
kǒng wǔ
kǒng guī
kǒng cuì
kǒng dān
kǒng qiáo
kǒng xiū
kǒng zuǒ
kǒng lì
kǒng xí
kǒng shì
kǒng jiù
kǒng cuì
kǒng mào
kǒng yǎn
kǒng mò
kǒng mèng
kǒng zhōu
kǒng xiū
kǒng jiào
kǒng jué
kǒng shí
kǒng hào
kǒng yīn
kǒng zūn
kǒng yán
kǒng yàn
kǒng dǐng
kǒng shuò
kǒng miào
kǒng xì
kǒng niǎo
kǒng mén
kǒng dòng
kǒng jī
kǒng zhāng
kǒng lǎo
kǒng qiào
kǒng zhāng
kǒng jí
kǒng bì
kǒng xíng
kǒng jiān
kǒng rén
kǒng lín
kǒng qún
kǒng luán
kǒng wēi
kǒng dào
kǒng zhào
kǒng zēng
kǒng wǔ
kǒng jiē
kǒng dé
kǒng fǔ
kǒng zhí
kǒng xiōng
kǒng xué
kǒng kǒu
kǒng yè
kǒng shèng
kǒng zhèng
kǒng jiē
kǒng míng
kǒng jiǎ
kǒng wéi
kǒng duō
kǒng gōng
kǒng jí
kǒng zhāo
kǒng mù
kǒng fù
kǒng huái
kǒng jìng
kǒng chì
kǒng táng
kǒng rèn
kǒng róng
kǒng gài
kǒng yàn
kǒng shū
kǒng xuān
kǒng fāng
kǒng zǐ
kǒng jí
kǒng yáng
kǒng hú
kǒng fù
kǒng yuē
kǒng zāng
kǒng xié
kǒng xià
kǒng què
kǒng yáo
⒈ 亦作“孔任”。大奸佞。
引《书·皋陶谟》:“能哲而惠,何忧乎驩兜,何迁乎有苗,何畏乎巧言令色孔壬!”
孔传:“禹言有苗驩兜之徒甚佞如此。”
孔颖达疏:“巧言令色为甚佞之人。”
《后汉书·郅恽传》:“昔虞舜辅尧,四罪咸服,谗言弗庸,孔任不行,故能作股肱,帝用有歌。”
李贤注:“孔,甚也;任,佞也。”
唐元稹《桐花》诗:“姦声不入耳,巧言寧孔壬。”
孔kǒng(1)(名)洞;窟窿;眼儿:鼻~|毛~|这座石桥有七个~。(2)〈方〉量词;用于窑洞:一~土窑。(3)(Kǒnɡ)姓。
壬读音:rén壬rén(1)(名)天干的第九位。参看〔干支〕。(2)(名)姓。