kǒng lǎo
kǒng fāng
kǒng shí
kǒng shì
kǒng yàn
kǒng wǔ
kǒng guī
kǒng yè
kǒng zhí
kǒng xiū
kǒng míng
kǒng dān
kǒng què
kǒng zūn
kǒng xià
kǒng lì
kǒng jué
kǒng mù
kǒng rén
kǒng jiē
kǒng yáo
kǒng zhèng
kǒng mào
kǒng zhāo
kǒng jiù
kǒng shū
kǒng jí
kǒng cuì
kǒng gài
kǒng miào
kǒng xí
kǒng xué
kǒng mò
kǒng miào
kǒng zhāng
kǒng yuē
kǒng yàn
kǒng yáng
kǒng xíng
kǒng gōng
kǒng bì
kǒng xuān
kǒng lín
kǒng xié
kǒng chì
kǒng zuǒ
kǒng qún
kǒng mén
kǒng yīn
kǒng shuò
kǒng kǒu
kǒng niǎo
kǒng zāng
kǒng jiē
kǒng láo
kǒng dào
kǒng zēng
kǒng hú
kǒng róng
kǒng jìng
kǒng zhōu
kǒng zhào
kǒng jiā
kǒng xiū
kǒng jiān
kǒng hào
kǒng qiáo
kǒng jiāo
kǒng zhāng
kǒng fǔ
kǒng rèn
kǒng yóu
kǒng duō
kǒng dé
kǒng wēi
kǒng fù
kǒng jī
kǒng yán
kǒng táng
kǒng wǔ
kǒng dǐng
kǒng shèng
kǒng yǎn
kǒng luán
kǒng mèng
kǒng wéi
kǒng jiào
kǒng qiào
kǒng fù
kǒng xì
kǒng dòng
kǒng jiǎ
kǒng huái
kǒng jí
kǒng jí
kǒng cuì
kǒng zǐ
kǒng xiōng
⒈ 孔,孔融 ;罇,酒杯。
引东汉孔融好客,宾客日盈其门,常叹曰:“座上客恒满,尊中酒不空,吾无忧矣。”
见《后汉书·孔融传》。后为好客之典。 唐黄滔《祭陈侍御峤》:“初命就门,见东周之三语;前程不日,俟西汉之七迁。旋以孔罇引满, 徐榻解悬,白璧黄金而叠矣,玳簪珠履以加焉。”