jiān xiǎo
jiān jì
jiān xìng
jiān xié
jiān chán
jiān wěi
jiān qiáng
jiān xíng
jiān zhào
jiān lì
jiān wéi
jiān gù
jiān tài
jiān nì
jiān fù
jiān lán
jiān jiù
jiān huá
jiān běn
jiān niè
jiān shuò
jiān shù
jiān fàn
jiān xióng
jiān tú
jiān jiān
jiān tōng
jiān shuō
jiān guǐ
jiān wéi
jiān zéi
jiān wán
jiān qián
jiān háo
jiān chén
jiān zhù
jiān wēi
jiān chán
jiān nìng
jiān shāng
jiān zāng
jiān xiàng
jiān piàn
jiān wū
jiān dié
jiān fēng
jiān xiōng
jiān wěi
jiān xìn
jiān péng
jiān jué
jiān wéi
jiān biàn
jiān shù
jiān tān
jiān wū
jiān duò
jiān fēi
jiān huá
jiān mín
jiān lì
jiān zāng
jiān xié
jiān xū
jiān xiá
jiān jié
jiān xiǎn
jiān guài
jiān jiǎo
jiān yán
jiān huì
jiān yù
jiān wàng
jiān fú
jiān bì
jiān jiàn
jiān mìng
jiān yú
jiān tè
jiān yóu
jiān dù
jiān zhuàng
jiān quán
jiān wéi
jiān qī
jiān xiá
jiān qiǎo
jiān sè
jiān dǎn
jiān xì
jiān shì
jiān yá
jiān shēng
jiān tōu
jiān huí
jiān xiān
jiān dú
jiān qíng
jiān wǎng
jiān shì
jiān rén
jiān niè
jiān diāo
jiān mèi
jiān zhàn
jiān méng
jiān kè
jiān qín
jiān bì
jiān mén
jiān dào
jiān yín
jiān yǐn
jiān é
jiān xīn
jiān sī
jiān lù
jiān luàn
jiān bào
jiān kuài
jiān è
jiān xiào
jiān zhà
jiān chāng
jiān dào
jiān chǎn
jiān dù
jiān fū
jiān dǎng
jiān nì
jiān fǎ
jiān zǐ
jiān rén
jiān qiáng
jiān guǐ
jiān yán
jiān lǜ
jiān guān
jiān duān
jiān é
jiān móu
jiān xìn
jiān jiǎo
jiān guǐ
jiān sù
jiān wǎng
jú piàn
qī piàn
guàn piàn
dào piàn
shān piàn
hǒng piàn
zhà piàn
é piàn
zhuàng piàn
guǎi piàn
kuāng piàn
jú piàn
ruǎn piàn
xíng piàn
huǎng piàn
xià piàn
zhàn piàn
jiān piàn
chuàn piàn
duō piàn
yí piàn
tuō piàn
yòu piàn
zhuàn piàn
gùn piàn
mēng piàn
mào piàn
hùn piàn
shòu piàn
kuáng piàn
shè piàn
kēng piàn
⒈ 亦作“奸骗”。
⒉ 犹奸污。参见“姦污”。
引《京本通俗小说·错斩崔宁》:“部覆申详,倒下圣旨,説崔寧不合奸骗人妻,谋财害命,依律处斩。”
《水浒传》第三二回:“那妇人道:‘便是那厮们掳我去,不从姦骗,正要杀我,见我説是知寨的恭人不敢下手。’”
《警世通言·乔彦杰一妾破家》:“后来又调戏,奴又不从。将奴强拖到后园奸骗了。”
⒊ 指诈骗。
引《醒世恒言·勘皮靴单证二郎神》:“这厮不合淫污天眷,奸骗宝物,准律凌迟处死。”
诈骗。
奸jiān(1)(形)奸诈:~笑|~计。(2)(形)不忠于国家(或君主):~臣。(3)(名)出卖国家、民族或阶级利益的人:汉~|内~|为党除~。(4)〈口〉(形)自私;取巧:藏~耍滑。奸jiān(动)奸淫:通~|强~。
骗读音:piàn骗piàn(1)(动)用谎言或诡计使人上当;欺骗:~人|受~。(2)(动)用欺骗的手段取得:~钱。见〔骗马〕、〔骗腿儿〕。