jiān jì
jiān zāng
jiān wéi
jiān mín
jiān dù
jiān wǎng
jiān shāng
jiān xiān
jiān xì
jiān wěi
jiān chán
jiān mén
jiān qián
jiān chán
jiān zéi
jiān wéi
jiān běn
jiān diāo
jiān jiǎo
jiān fú
jiān wěi
jiān guǐ
jiān sù
jiān zhào
jiān dào
jiān zhuàng
jiān fū
jiān dǎng
jiān péng
jiān tè
jiān qín
jiān xìng
jiān fǎ
jiān nì
jiān quán
jiān qiáng
jiān piàn
jiān chén
jiān háo
jiān xióng
jiān shì
jiān lù
jiān niè
jiān dǎn
jiān wū
jiān yù
jiān yóu
jiān qī
jiān jiù
jiān shuō
jiān xiàng
jiān duò
jiān wū
jiān guān
jiān qiáng
jiān dù
jiān jiàn
jiān wéi
jiān nìng
jiān xiǎo
jiān shù
jiān xié
jiān xìn
jiān yín
jiān xīn
jiān móu
jiān è
jiān wēi
jiān qiǎo
jiān kuài
jiān xié
jiān chāng
jiān yǐn
jiān zāng
jiān shuò
jiān wǎng
jiān luàn
jiān sī
jiān xiá
jiān wéi
jiān shēng
jiān fēng
jiān é
jiān lì
jiān lán
jiān xiōng
jiān yán
jiān xū
jiān jiān
jiān guǐ
jiān duān
jiān gù
jiān dào
jiān guài
jiān zhù
jiān méng
jiān chǎn
jiān zhà
jiān mèi
jiān tōu
jiān yá
jiān rén
jiān huí
jiān zǐ
jiān lì
jiān yán
jiān rén
jiān shù
jiān fēi
jiān xiào
jiān jié
jiān bì
jiān tān
jiān mìng
jiān tōng
jiān tú
jiān biàn
jiān dié
jiān xiá
jiān bào
jiān qíng
jiān guǐ
jiān huá
jiān huá
jiān huì
jiān niè
jiān shì
jiān xiǎn
jiān jiǎo
jiān nì
jiān xìn
jiān bì
jiān yú
jiān wán
jiān dú
jiān lǜ
jiān fàn
jiān é
jiān sè
jiān xíng
jiān tài
jiān kè
jiān zhàn
jiān wàng
jiān jué
jiān fù
tíng sī
héng sī
chǒng sī
gōng sī
chěng sī
guì sī
zǒu sī
gù sī
yàn sī
tōng sī
huái sī
chǎng sī
xùn sī
hóng sī
piān sī
móu sī
lín sī
xùn sī
yǐn sī
hè sī
gòu sī
guāng sī
xiāo sī
jiān sī
jiā sī
jiā sī
liàng sī
ē sī
zì sī
cóng sī
xíng sī
huà sī
duō sī
juàn sī
jī sī
tān sī
kè sī
jìn sī
shèng sī
wú sī
è sī
mèi sī
lǜ sī
biàn sī
xùn sī
xiǎo sī
tuì sī
féi sī
shǎng sī
wàng sī
hóng sī
yàn sī
tiǎn sī
qíng sī
dǎ sī
mǎi sī
zhí sī
fàn sī
jiāo sī
xù sī
jì sī
qū sī
zhōng sī
jǐ sī
dào sī
lǜ sī
hái sī
yǒu sī
mài sī
jiàn sī
fàn sī
ēn sī
gǎn sī
zāng sī
shōu sī
yíng sī
⒈ 亦作“奸私”。亦作“姧私”。
⒉ 奸诈营私。
引《韩非子·奸劫弑臣》:“我不去姦私之行尽力竭智以事主,而乃以相与比周妄毁誉以求安,是犹负千钧之重,陷於不测之渊而求生也,必不几矣。”
汉王褒《僮约》:“奴不得有姧私,事事当关白。”
宋周密《癸辛杂识前集·科举论》:“至於怀姦私,坏纲纪,乱法度,及败而逐之,不治之事,已不胜言矣。”
清魏源《圣武记》卷十四:“葸耎者不为长,憃愚者不为长,暴横者不为长,愎盭者不为长,奸私者不为长。”
⒊ 指通奸。
引《魏书·刑罚志》:“案容妃等,罪止於姦私。若擒之秽席,众证分明,即律科处,不越刑坐。”
《北齐书·穆后传》:“母名轻霄,本穆子伦婢也,转入侍中宋钦道家,姦私而生后,莫知氏族,或云后即钦道女子也。”
章炳麟《赠大将军邹君墓表》:“学二岁,陆军学生监督姚甲有姦私事,君偕张继等五人,排闥入其邸中,榜颊数十,持剪刀断其辫髮。”
奸jiān(1)(形)奸诈:~笑|~计。(2)(形)不忠于国家(或君主):~臣。(3)(名)出卖国家、民族或阶级利益的人:汉~|内~|为党除~。(4)〈口〉(形)自私;取巧:藏~耍滑。奸jiān(动)奸淫:通~|强~。
私读音:sī私sī(1)本义:禾名。(2)(形)属于个人的或为了个人的:~产|~仇。(3)(名)私心;私利。(4)秘密而不合法:~法|~党。(5)(形)暗地里、私下:~通|~了。