jiān zhà
jiān zéi
jiān quán
jiān nì
jiān háo
jiān lì
jiān xié
jiān biàn
jiān jiàn
jiān xiōng
jiān xīn
jiān xiǎn
jiān zhàn
jiān tài
jiān fú
jiān wéi
jiān wǎng
jiān guǐ
jiān niè
jiān qī
jiān piàn
jiān wěi
jiān chán
jiān qián
jiān qiǎo
jiān méng
jiān é
jiān dǎng
jiān xíng
jiān duān
jiān shì
jiān lì
jiān yǐn
jiān è
jiān mìng
jiān mèi
jiān xū
jiān qiáng
jiān xìng
jiān dào
jiān zǐ
jiān wǎng
jiān kè
jiān nìng
jiān xié
jiān tān
jiān jiān
jiān tōng
jiān dào
jiān kuài
jiān xiào
jiān lù
jiān yú
jiān xì
jiān yù
jiān dié
jiān tè
jiān rén
jiān dǎn
jiān fù
jiān wán
jiān lán
jiān xiān
jiān huá
jiān sī
jiān xiàng
jiān diāo
jiān tú
jiān xióng
jiān huí
jiān xìn
jiān zāng
jiān xiá
jiān běn
jiān jiù
jiān wéi
jiān péng
jiān wū
jiān qiáng
jiān móu
jiān yóu
jiān bì
jiān guǐ
jiān shù
jiān jié
jiān zhuàng
jiān nì
jiān guǐ
jiān dú
jiān wěi
jiān wēi
jiān yín
jiān shuò
jiān jiǎo
jiān shù
jiān qíng
jiān gù
jiān wàng
jiān yán
jiān chǎn
jiān mín
jiān dù
jiān guài
jiān duò
jiān huì
jiān fàn
jiān chán
jiān xiǎo
jiān yá
jiān shāng
jiān wéi
jiān sè
jiān chāng
jiān lǜ
jiān wū
jiān fǎ
jiān yán
jiān bào
jiān zhào
jiān huá
jiān rén
jiān jiǎo
jiān niè
jiān zāng
jiān fēi
jiān chén
jiān dù
jiān jué
jiān mén
jiān é
jiān zhù
jiān tōu
jiān jì
jiān bì
jiān shēng
jiān wéi
jiān xiá
jiān qín
jiān shì
jiān shuō
jiān fū
jiān fēng
jiān sù
jiān xìn
jiān luàn
jiān guān
huì dào
kuī dào
rǎng dào
jiāng dào
fáng dào
shuǐ dào
jié dào
qū dào
shǔ dào
jiǎ dào
yuǎn dào
fěi dào
lüè dào
yì dào
tū dào
dǐ dào
qīn dào
zhù dào
wō dào
jì dào
xiá dào
qíng dào
xiǎn dào
jù dào
kòu dào
gǒu dào
qī dào
zāng dào
bāng dào
gōng dào
jiān dào
shàng dào
jǐn dào
sù dào
jù dào
jī dào
huà dào
shī dào
zéi dào
jī dào
hǎi dào
míng dào
juān dào
jué dào
chāo dào
qiè dào
qiú dào
qiáng dào
dà dào
chāo dào
tān dào
yín dào
jī dào
jié dào
jiàn dào
kuī dào
piāo dào
xíng dào
guàn dào
tōu dào
bèi dào
cuàn dào
háo dào
dì dào
⒈ 亦作“姧盗”。亦作“奸盗”。
⒉ 指为非作歹、劫盗财物。
引《汉书·地理志下》:“沛楚之失,急疾顓己,地薄民贫,而山阳好为姦盗。”
汉王充《论衡·幸偶》:“或姧盗大辟而不知,或罚赎小罪而发觉。”
戚本《石头记》第七三回总评:“一篇姦盗邪淫文字,反以《四子书》、《五经》、《公羊》、《穀梁》、 秦汉诸作起,以《太上感应篇》结,彼何心哉!”
⒊ 奸人盗贼。
引《后汉书·韩棱传》:“棱发擿姦盗,郡中震慄。”
三国魏阮籍《元父赋》:“南望春申,东瞻孟尝,袤界薛邑,境边山阳,逆旅行舍,姦盗所藏。”
《南史·王准之传》:“威惠兼举,姦盗屏跡,富商野次。”
《警世通言·俞伯牙摔琴谢知音》:“舟中大人,不必见疑。小子并非奸盗之流,乃樵夫也。”
奸jiān(1)(形)奸诈:~笑|~计。(2)(形)不忠于国家(或君主):~臣。(3)(名)出卖国家、民族或阶级利益的人:汉~|内~|为党除~。(4)〈口〉(形)自私;取巧:藏~耍滑。奸jiān(动)奸淫:通~|强~。
盗读音:dào盗dào(1)(动)偷、偷窃:~取。(2)(名)抢劫财物的人:强~。