hǔ zhàng
hǔ jiāo
hǔ nǚ
hǔ jǐng
hǔ wéi
hǔ méi
hǔ yuè
hǔ qí
hǔ kàn
hǔ chī
hǔ quān
hǔ jiàng
hǔ chī
hǔ wò
hǔ bào
hǔ bù
hǔ xià
hǔ chuō
hǔ yán
hǔ jù
hǔ lǚ
hǔ wěi
hǔ jìn
hǔ guǎn
hǔ zhōng
hǔ wèi
hǔ luò
hǔ láo
hǔ shì
hǔ xī
hǔ xiào
hǔ mén
hǔ bān
hǔ qián
hǔ chàng
hǔ yí
hǔ bēn
hǔ chén
hǔ zǎi
hǔ guān
hǔ qí
hǔ yì
hǔ pí
hǔ zǐ
hǔ fū
hǔ zhú
hǔ jīng
hǔ lù
hǔ pò
hǔ biāo
hǔ qiū
hǔ xì
hǔ tóu
hǔ guān
hǔ pò
hǔ jiù
hū hū
hǔ lù
hǔ lì
hǔ bèn
hǔ hóu
hǔ jié
hǔ gǔ
hǔ shì
hǔ bài
hǔ yīng
hǔ duì
hǔ jǐ
hǔ bǐng
hǔ shì
hǔ bǎng
hǔ lüè
hǔ fèn
hǔ fú
hǔ xiè
hǔ tāo
hǔ huì
hǔ láng
hǔ xiào
hǔ bǔ
hǔ tuò
hǔ biàn
hǔ záo
hǔ háo
hǔ pí
hǔ yǒu
hǔ zhēng
hǔ rì
hǔ zhì
hǔ yì
hǔ shū
hǔ sì
hǔ diàn
hǔ xué
hǔ cì
hǔ wěn
hǔ fāng
hǔ yǎn
hǔ gùn
hǔ zhǎo
hǔ jǐ
hǔ wēi
hǔ chāng
hǔ yá
hǔ wén
hǔ qì
hǔ shi
hǔ fù
hǔ kǒu
kū zhú
diān zhú
jiàn zhú
ruì zhú
jīn zhú
xiū zhú
hàn zhú
pào zhú
zǐ zhú
dí zhú
tǒng zhú
jī zhú
qióng zhú
qióng zhú
yín zhú
jī zhú
kōng zhú
māo zhú
yù zhú
jiàn zhú
diàn zhú
táo zhú
pèi zhú
shù zhú
zuó zhú
lěng zhú
fāng zhú
lú zhú
yǔ zhú
dí zhú
pōu zhú
gū zhú
pò zhú
yì zhú
cè zhú
lǐn zhú
zǐ zhú
biān zhú
sǎo zhú
lè zhú
bèng zhú
fú zhú
bān zhú
gé zhú
kūn zhú
máo zhú
yǎn zhú
yún zhú
tiān zhú
chuī zhú
zōng zhú
hēi zhú
huáng zhú
xì zhú
hé zhú
qì zhú
fēn zhú
bā zhú
biān zhú
háo zhú
bào zhú
kǔ zhú
lù zhú
mù zhú
àn zhú
guì zhú
máo zhú
qīng zhú
mò zhú
dān zhú
chái zhú
guì zhú
ròu zhú
lóng zhú
bāo zhú
huáng zhú
shuǐ zhú
lù zhú
tù zhú
kàn zhú
lèi zhú
hán zhú
jīn zhú
tán zhú
cí zhú
dì zhú
cuì zhú
xiè zhú
cán zhú
qióng zhú
mèng zhú
xǐ zhú
sè zhú
jiū zhú
chéng zhú
cí zhú
xún zhú
sōng zhú
bān zhú
liáo zhú
pú zhú
kǔ zhú
nán zhú
ruò zhú
fú zhú
hàn zhú
lóng zhú
qí zhú
shí zhú
cì zhú
miào zhú
chí zhú
fèng zhú
tóng zhú
pǐn zhú
gū zhú
xiāng zhú
chǔ zhú
bǐ zhú
lè zhú
mèi zhú
hǔ zhú
zhàng zhú
jǐn zhú
páo zhú
huáng zhú
nán zhú
kū zhú
chī zhú
shí zhú
sī zhú
kē zhú
xiào zhú
jiāo zhú
xiū zhú
tóng zhú
xiù zhú
ruò zhú
jiǔ zhú
yú zhú
shēn zhú
mì zhú
qí zhú
⒈ 铜虎符与竹使符的并称。虎符用以发兵;竹使符用以征调等。
引南朝宋鲍照《拟古诗》之一:“留我一白羽,将以分虎竹。”
唐李白《出自蓟北门行》:“虎竹救边急,戎车森已行。”
按,《汉书·文帝纪》:“﹝二年﹞九月,初与郡守为铜虎符、竹使符。”
颜师古注引应劭曰:“铜虎符第一至第五,国家当发兵,遣使者至郡合符,答合乃听受之。竹使符皆以竹箭五枚,长五寸,鐫刻篆书,第一至第五。”
又《后汉书·杜诗传》:“旧制发兵,皆用虎符,其餘徵调,竹使而已。”
虎hǔ(1)(名)哺乳动物;毛黄色;有黑色的斑纹。听觉和嗅觉都很敏锐;性凶猛;力气大;夜间出来捕食鸟兽;有时伤害人。毛皮可以做毯子和椅垫;骨、血和内脏都可以制药。通称老虎。(2)(形)比喻勇猛威武:~将|~~有生气。(3)(动)〈方〉露出凶相:~起脸。(4)(Hǔ)姓。(5)同‘唬’。虎hù(名)〔虎不拉〕(hù·bu lǎ)〈方〉即伯劳;鸟名;尾巴长;吃昆虫和小鸟。
竹读音:zhú[ zhú ]1. 常绿多年生植物,春日生笋,茎有很多节,中间是空的,质地坚硬,种类很多。可制器物,又可做建筑材料:竹子。竹叶。竹笋。竹编(用竹篾编制的工艺品)。竹刻。
2. 指竹制管乐器:金石丝竹。
3. 中国古代乐器八音之一。
4. 姓。