shāng tòng
shāng mù
shāng niǎo
shāng fēng
shāng fù
shāng shí
shāng pò
shāng lián
shāng wèi
shāng dào
shāng rè
shāng chù
shāng hào
shāng qì
shāng shén
shāng cuò
shāng yí
shāng ōu
shāng wáng
shāng shǔ
shāng liǎn
shāng yí
shāng zhǐ
shāng shēn
shāng qín
shāng bīng
shāng wéi
shāng xù
shāng fàn
shāng qiū
shāng jiǔ
shāng cǎn
shāng mù
shāng shì
shāng huài
shāng duò
shāng shì
shāng hún
shāng lín
shāng jīn
shāng jiē
shāng dǐ
shāng mǐn
shang chì
shāng ròu
shāng hài
shāng shì
shāng jiā
shāng bài
shāng dān
shāng sú
shāng yōu
shāng āi
shāng huái
shāng chōng
shāng bié
shāng jǐn
shāng kǔ
shāng fú
shāng qíng
shāng lí
shāng bā
shāng yào
shāng xiè
shāng bēi
shāng hé
shāng luàn
shāng sǔn
shāng hén
shāng guāi
shāng kū
shāng shé
shāng huǐ
shāng huǐ
shāng xiàn
shāng hé
shāng bāo
shāng qì
shāng hao
shāng chuàng
shāng fèi
shāng hán
shāng fá
shāng mìng
shāng gōng
shāng chūn
shāng juě
shāng yuán
shāng chǎn
shāng rén
shāng cuì
shāng jǔ
shāng yǔn
shāng cè
shāng chǔ
shāng wèi
shāng shí
shāng lián
shāng tòng
shāng xìng
shāng huà
shāng dòng
shāng cí
shāng kǒu
shāng cán
shāng chuàng
shāng cuī
shāng xīn
shāng bān
shāng gǎn
shāng mào
shāng kēi
shāng kē
shāng fèn
qiān shì
lún shì
zēng shì
cú shì
jiǒng shì
bēn shì
dào shì
gǎn shì
diàn shì
léi shì
hōng shì
fū shì
chuán shì
cú shì
zēng shì
qù shì
qīng shì
diāo shì
kè shì
dú shì
huí shì
cháng shì
wǎng shì
bìng shì
yuǎn shì
yǒng shì
piāo shì
xiāo shì
qì shì
yǎn shì
shāng shì
guò shì
xiān shì
wáng shì
shàn shì
niǎo shì
fēi shì
yǔn shì
xiān shì
tàn shì
liú shì
yāo shì
chuān shì
bēng shì
伤逝shāngshì
(1) 怀念过去的事或死去的人
例破琴伤逝,无复知音英lament over the dead⒈ 悲伤地怀念去世的人。
引北周庾信《纥豆陵氏墓志铭》:“孙子荆之伤逝,怨起秋风; 潘安仁之悼亡,悲深长簟。”
唐司空图《注愍徵赋述》:“破琴伤逝,无復知音。”
袁庙祝鮀《辛亥革命徵信录》序:“曾几何时,今其人多为异物,雄图壮志,百不一遂,不仅如诵怀旧之赋,兴伤逝之叹已也。”
⒉ 为死亡感到哀伤。
引明李贽《焚书·伤逝》:“人莫不欲生,然卒不能使之久生;人莫不伤逝,然卒不能止之使勿逝……故吾直谓死不必伤,唯有生乃可伤耳。勿伤逝,愿伤生也。”
感念死去的人。
伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。
逝读音:shì逝shì(1)(名)(时间、水流等)过去:时光易~。(2)(名)死亡:病~。